Vừa qua, khi xem trên Internet, tôi được đọc bài của Bùi
Tín với tựa đề: “71 năm Đảng Cộng sản cướp quyền: mảnh dư
đồ rách nát”,
tôi thấy rằng cần phải trao đổi với ông về một số vấn đề sau:
Trước hết,
về cái mà ông gọi là “71 năm Đảng Cộng sản cướp quyền”, ngay từ cách đặt vấn đề ông đã cố ý tạo ra
một sự xuyên tạc trong nhận thức. Xin hỏi thế nào là “cướp quyền” và “cướp” của
ai? Nếu ai thông hiểu lịch sử Việt Nam một cách sơ đẳng nhất cũng hiểu rằng ở
đất nước Việt Nam, trước khi Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo toàn dân tộc tiến
hành khởi nghĩa Tháng Tám thành công và lập ra Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa - nhà nước dân chủ nhân dân đầu tiên ở khu vực Đông Nam Á vào năm 1945, thì
đất nước Việt Nam đó nằm dưới sự cai trị của Phát xít Nhật, mà xa hơn là thực
dân Pháp. Trong chế độ đó, quyền lực hoàn toàn nằm trong tay bọn thực dân, phát
xít. Nhân dân Việt Nam bị áp bức bóc lột một cách dã man, mà nạn đói năm 1945
cướp đi sinh mạng của hai triệu đồng bào từ Quảng Trị trở ra là một minh chứng
điển hình. Vậy theo ông Tín có nên “cướp” không nhỉ, hay là không “cướp” mà cam
chịu làm trâu ngựa.
Việt Nam vốn là một đất nước độc lập, có chủ quyền, đã
bị thực dân, phát xít xâm lược. Trong bối cảnh nước mất, nhà tan, nhân dân nô
lệ, biết bao cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam đã nổ ra theo nhiều khuynh
hướng khác nhau nhưng đều thất bại. Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã chấm dứt
sự khủng hoảng đường lối, phương pháp cách mạng, đáp ứng được nguyện vọng của
các tầng lớp nhân dân và toàn dân tộc, bởi vậy đã nhanh chóng trở thành người
lãnh đạo, được sự tín nhiệm của toàn dân. Nếu không tạo được uy tín, không tạo
được niềm tin, thử hỏi làm sao huy động được sức mạnh của toàn dân tộc giành
chính quyền trong vòng hai tuần lễ hầu như không đổ máu; làm sao mà lãnh đạo
được dân tộc suốt mấy mươi năm qua. Cái gọi là “cướp quyền” mà ông Tín nói cũng
giống như quan điểm của bọn thực dân, phát xít và tôi tớ khi gọi những người đe
dọa đến địa vị, bộ máy áp bức của chúng ở các thuộc địa là “cướp”. Đảng Cộng
sản Việt Nam cùng với dân tộc Việt Nam, chẳng đi “cướp” của ai cả, mà chỉ giành
lại độc lập dân tộc - quyền thiêng liêng của dân tộc đã bị thực dân đế quốc
tước đoạt.
Theo ông Tín: “phương châm "Không có
gì quý hơn độc lập tự do" được coi là chân lý tuyệt vời. Nhưng rõ ràng đó
chỉ là khẩu hiệu chết trên giấy, trên tường, trên môi, không thấy được trong cuộc
sống”. Thưa ông, sau khi giành được độc lập, nhân dân Việt Nam do Đảng Cộng sản
lãnh đạo đã tiến hành một cuộc chiến tranh giải phóng suốt 30 năm, mà trong thời
gian này ông Tín cũng là một người trong đội quân chiến đấu đó. Vậy xin hỏi
ông, đó không phải là cuộc đấu tranh cho độc lập, tự do để lật đổ chủ nghĩa thực
dân cũ và mới trên đất nước Việt Nam vậy thì là cái gì? Hay là không chiến
đấu để cho Việt Nam tiếp tục là thuộc địa của Pháp hay của Mỹ mới là độc lập,
tự do. Và cũng chính dân tộc đó do Đảng Cộng sản lãnh đạo đã kiên quyết đấu
tranh bảo vệ độc lập, chủ quyền và xây dựng cuộc sống mới ngày càng ấm no, tự
do, hạnh phúc mà những thành quả của nó hiện hữu trên thực tế, được cả thế giới
ghi nhận. Điều làm cả thế giới thấy và ghi nhận thế mà không biết vì lý do gì
ông Tín lại “không thấy được trong cuộc sống”? Hay là ông cố tình không thấy?
Vẫn là những lời lẽ cũ rích về sự lãnh đạo của Đảng
Cộng sản Việt Nam, xin thưa ông Tín, sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam với
cách mạng Việt Nam là một tất yếu lịch sử, khi mà các đảng phái khác đều thất
bại và bất lực. Trong cuộc đấu tranh cho độc lập, tự do, Đảng Cộng sản Việt Nam
là chính đảng duy nhất không bị đế quốc tiêu diệt giữa hai cuộc chiến tranh thế
giới. Đó là đảng duy nhất có mặt mọi lúc, mọi nơi với đồng bào cả nước, trong
lúc khó khăn cũng như khi thuận lợi, trong lúc thành công, cũng như khi thất
bại, bao giờ cũng đứng ở đầu sóng, ngọn gió. Điều này thực tiễn cách mạng Việt
Nam, sự lựa chọn của nhân dân Việt Nam đã chứng minh, mà thực tiễn là tiêu
chuẩn tối cao của chân lý rồi.
Thứ
hai, về cái mà ông gọi là “mảnh dư đồ rách nát”. Vậy xin hỏi ông Tín
cái mà ông gọi là “mảnh dư đồ rách nát” đó, sao thực tế lại đang đạt những
thành tựu to lớn trên mọi lĩnh vực: kinh tế liên tục tăng trưởng ấn tượng trong
suốt 30 năm đổi mới, và luôn ở mức cao của khu vực và thế giới. Đất nước thoát
khỏi tình trạng khủng hoảng kinh tế - xã hội và tình trạng kém phát triển, trở
thành nước đang phát triển có thu nhập trung bình, đang đẩy mạnh công nghiệp
hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế.
Trên các
lĩnh vực chính trị, văn hóa, xã hội đều có những tiến bộ vượt bậc, mà mỗi người
dân Việt Nam đều có thể cảm nhận và hưởng thụ, đồng thời thế giới cũng ghi nhận,
xem Việt Nam là một tấm gương để cho nhiều nước học tập. Việt Nam cũng là một
nước tiêu biểu trong hoàn thành xuất sắc các Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ.
Trong đối ngoại, Việt Nam đã thiết lập quan hệ ngoại giao với rất nhiều nước
trên thế giới, và đặc biệt đã thiết lập quan hệ đối tác, đối tác chiến lược và
chiến lược toàn diện với tất cả các nước thường trực Hội đồng bảo an của Liên Hợp
quốc; các nước lớn đều muốn lôi kéo Việt Nam vào vòng ảnh hưởng của họ; các nhà
tư bản vẫn đổ vốn đầu tư vào Việt Nam; nhân dân Việt Nam vẫn ủng hộ Đảng; uy
tín của Việt Nam trên trường quốc tế tiếp tục tăng.
Đương
nhiên, trong quá trình phát triển thì bất cứ quốc gia nào cũng có những mặt
trái, cũng gặp những khó khăn. Điều quan trọng là thái độ và hành động của Đảng,
Nhà nước và nhân dân trong việc khắc phục những vấn đề đó. Những ví dụ mà ông
Tín đưa ra để minh chứng cho cái ông gọi là “mảnh dư đồ rách nát” thực chất là
những khó khăn, thiếu sót trong quá trình quản lý sự phát triển kinh tế - xã hội
mà Việt Nam gặp phải, cũng giống như các quốc gia khác trong quá trình phát triển
của mình. Ngay cả nước tiên tiến như Hoa kỳ, hay châu Âu đâu phải chưa từng gặp
những rắc rối đó. Nhưng ở đây nó đã đã bị ông Tín đưa ra một cách võ đoán, chụp
mũ, thổi phồng, sai sự thật, thiếu cơ sở khoa học.
Chắc ông cũng biết, sau hơn 30 năm đàm phán Việt Nam và
Trung Quốc đã hoàn thành được việc phân định đường biên giới trên bộ dài hơn
1400km trên cơ sở căn cứ khoa học mà hai bên chấp nhận được và năm 2008 đã hoàn
thành việc phân giới cắm mốc. Không biết ông dựa vào đâu để nói rằng: “một đường biên giới mà ta đã mất chủ quyền, một biên giới bị bỏ ngỏ
toang hoang cho mọi kiểu tai ương và tội ác hàng ngày từ phương Bắc tràn xuống
thâm nhập khắp nước ta”. Về
dự án bô xít ở Tây Nguyên, Ủy ban Thường vụ Quốc hội đã giám sát và đánh giá:
việc triển khai thí điểm 2 dự án là chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước nhằm
khai thác tiềm năng, thế mạnh của các địa phương có tài nguyên khoáng sản, thúc
đẩy phát triển toàn diện kinh tế - xã hội ở khu vực địa bàn chiến lược Tây
Nguyên. Hiệu quả tổng hợp bước đầu của 2 dự án đã tác động lan tỏa và tích cực
đến phát triển kết cấu hạ tầng, chuyển dịch cơ cấu kinh tế, lao động tại các địa
phương. Dự án đã tạo được sự đồng thuận và nhận được sự ủng hộ, hỗ trợ tích cực
của Đảng bộ, chính quyền và nhân dân 2 tỉnh Lâm Đồng và Đắk Nông. Và thực tế
không thấy cái ông gọi là: “bùn đỏ ngang nhiên tàn phá
môi trường sống của các dân tộc Tây Nguyên vốn chất phác hiền lành đang đứng
trước nguy cơ bị diệt chủng”.
Về vấn đề khô hạn ở Đồng bằng sông Cửu Long thì có rất nhiều lý do, trong đó có
tình trạng biến đổi khí hậu, mà Việt Nam là một trong những nước chịu tác động
nặng nề nhất. Bên cạnh đó, cũng cần thấy rằng, Mê Kông là một dòng sông quốc tế,
bởi vậy việc sử dụng nước trên đó cũng cần phải có sự phối hợp quốc tế, đâu phải
phụ thuộc vào mình Việt Nam. Việc Trung Quốc xây đập ở đất nước họ, xin hỏi ông
có cách nào để ngăn chặn được không, nếu không phải là xây dựng một cơ chế phối
hợp về sử dụng chung nguồn nước mà Việt Nam đang tích cực làm?
Đành rằng những hạn
chế trong quá trình phát triển của Việt Nam là không ít, nhưng đó không phải là
tất cả, không phải là cái cơ bản chủ yếu, và quan trọng là nó đang được cả hệ
thống chính trị và toàn dân đang khắc phục. Khi ông nói “một chế độ mất gốc
"hèn với giặc, ác với dân"”, chắc ông đã quên đi một điều rằng, chế độ
đó đã cùng với dân tộc mình đánh đuổi thực dân Pháp, đế quốc Mỹ, bảo vệ toàn vẹn
biên giới lãnh thổ trước các thế lực xâm lược, đang kiên quyết, kiên trì bảo vệ
chủ quyền biển, đảo bằng mọi biện pháp theo cấp độ của vấn đề… vậy phải chăng
đó là “hèn với giặc”. Bất cứ một quốc gia nào cũng đều phải quản lý đất nước bằng
pháp luật, một nhà nước pháp quyền lại càng thế, ai vi phạm pháp luật đều bị xử
phạt, chẳng trừ ai, vậy xử lý những hành vi vi phạm pháp luật, để giữ gìn trật
tự, kỷ cương, an toàn xã hội chẳng lẽ lại là “ác với dân”.
Có thể
nói, với việc đưa cái không cơ bản lên thành cái cơ bản, lấy cái bộ phận thay
cho toàn bộ, ở đây, ông mang đến cho độc giả cái nhìn thiên lệch một chiều, với
ý đồ định đổi trắng thay đen và thái độ hằn học, sản sinh ra từ tư duy đậm chất
ngụy biện.
Đọc bài của ông Bùi Tín, tôi chỉ thấy nó như là sản
phẩm minh chứng của một “cái nhìn rách
nát” với một “tư duy rách nát”,
chắp ghép, ngụy biện, lập lờ, quy chụp, thiếu khách quan. Nhưng xin thưa, ông
không thể đánh lừa được những người có suy nghĩ một cách khoa học, chín chắn,
cũng không thể phủ nhận được một thực tế Việt Nam đang ngày càng phát triển và
có vai trò quan trọng trong khu vực và trên trường quốc tế. Mà tất cả những
thành tựu đó gắn liền với những nỗ lực không mệt mỏi của nhân dân Việt Nam do
Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo.
Việt Giang
Bài viết giúp ta nhận ra bộ mặt thật của Bùi Tín khi ông ta cố tình đánh lộn sòng mọi thứ, bôi đen hiện thực.
Trả lờiXóaCó phải Bùi Tín quên mất mình được sinh ra từ đâu? Chắc chắn một con người luôn nhận thức đúng về nguồn cội của mình như dân gian ta có câu "cây phải có gốc", thì người ta chẳng bao giờ hô hào cái khẩu hiệu giả nhân giả nghĩa đòi tự do, dân chủ bằng phủ nhận tất cả những gì dân tộc này có được dưới sự lãnh đạo của lãnh tụ Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam. Vì vậy, tôi rất tán thành lập luận và phân tích của bài viết. Mong rằng, những kẻ như Bùi Tín xứng đáng nhận được kết quả tương xứng với giá trị của kẻ giả nhân giả nghĩa.
Trả lờiXóaThật đáng thương cho Cụ Bùi Bằng Đoàn đã suốt đời vì nươc vì dân, lại sinh ra một thằng con bán nước hại dân.
Trả lờiXóaThật đáng thương cho Cụ Bùi Bằng Đoàn đã suốt đời vì nươc vì dân, lại sinh ra một thằng con bán nước hại dân.
Trả lờiXóa