Thứ Tư, 18 tháng 3, 2020

DỰ KIẾN, HÀ NỘI SẼ TIẾP NHẬN CÁCH LY TRÊN 10.000 CÔNG DÂN VỀ NƯỚC TRONG NHỮNG NGÀY TỚI



Tại cuộc họp Ban Chỉ đạo công tác phòng, chống dịch Covid-19 thành phố Hà Nội tổ chức tối 18-3, Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội Nguyễn Đức Chung cho biết, dự kiến trong những ngày tới, thành phố Hà Nội sẽ đón và tổ chức cách ly ngăn ngừa dịch bệnh Covid-19 cho trên 10.000 công dân về nước.
Theo ông Nguyễn Đức Chung, hiện nay, thành phố đang thực hiện cách ly theo bốn hình thức. Thứ nhất, thực hiện cách ly để chữa bệnh. Những trường hợp dương tính với virus SARS-CoV-2 sẽ được đưa vào Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương.
Thứ hai, thành phố đang chuẩn bị cơ sở cách ly với quy mô vài nghìn giường tại các bệnh viện của thành phố, sử dụng làm nơi cách ly điều trị khi số ca mắc COVID-19 tăng lên. Vì vậy, các bệnh viện phải chuẩn bị đầy đủ trang thiết bị y tế.
Thứ ba là sử dụng các cơ sở của quân đội và lên kế hoạch sử dụng một số công trình để mở rộng quy mô cách ly tập trung, sẵn sàng cho tình huống công dân từ vùng có dịch về nước nhiều hơn. Vì vậy, thành phố cần phải chuẩn bị kỹ về trang thiết bị, công tác hậu cần cho những nơi này.
Cùng với đó, thành phố chuẩn bị khoảng 1.500 chỗ tại các khách sạn để bố trí cách ly cho người nước ngoài và người Việt Nam. Những người thuộc diện “F2“ sẽ cách ly tại nhà. Những người thuộc diện F3, F4 sẽ cảnh báo cho người dân tự phòng ngừa.
Thành phố Hà Nội đã thực hiện quyết liệt công tác phòng chống dịch. Tuy nhiên, so với tốc độ lây lan của dịch bệnh Covid-19 ở một số nước, Hà Nội đang ở giai đoạn 2 và tuần thứ 2 của dịch bệnh. Do đó, nếu không định hình lại để phân bố phù hợp sẽ gây lãng phí thời gian, công sức. 
Phân tích các nguy cơ lây nhiễm, đặc biệt nguy cơ tiềm ẩn từ số công dân về nước từ trước chưa được cách ly mang mầm bệnh sẽ phát bệnh trong những ngày tới, Chủ tịch UBND thành phố yêu cầu các sở ngành chức năng, quận, huyện cần hoạch định, đánh giá lại các kế hoạch, kịch bản cho phù hợp với thực tế tình hình dịch bệnh. Ngành Y tế tăng cường nhân lực và đào tạo cho đội ngũ y tá, bác sĩ thực hiện việc lấy mẫu xét nghiệm. Đặc biệt các quận, huyện không để xảy ra lãng phí nguồn lực và rơi vào tình huống rối như từng xảy ra ở một số nước trong thời gian đỉnh dịch…
Phó giám đốc Sở Y tế Hoàng Đức Hạnh cho biết, đến ngày 18-3, thành phố Hà Nội đã ghi nhận 15 trường hợp mắc Covid-19, trong đó quận Ba Đình có 8 trường hợp, Hoàn Kiếm 2 trường hợp, Long Biên 2 trường hợp, Cầu Giấy 2 trường hợp, 1 trường hợp quá cảnh tại sân bay Nội Bài. Hiện, cơ quan chức năng đã xác minh được 416 trường hợp tiếp xúc gần (F1), trong đó lấy mẫu xét nghiệm được 406 trường hợp (9 trường hợp đã đi nơi khác). Sở Y tế cho biết, trong 416 người tiếp xúc gần, lực lượng chức năng đã xác định được 403 người âm tính với virus SARS-CoV-2, ba người còn lại chưa có kết quả xét nghiệm. Các bệnh viện của Hà Nội đang tổ chức, điều trị cho 326 trường hợp tiếp xúc gần với ca dương tính từ các quận, huyện chuyển đến.
Theo Giám đốc Trung tâm kiểm soát bệnh tật thành phố Hà Nội Nguyễn Nhật Cảm, số người từ vùng dịch trở về Hà Nội đang tăng rất nhanh. Do vậy, các lực lượng cần phải giám sát chặt chẽ các ca nghi ngờ, cần phải cho đi cách ly. Để tăng cường lực lượng cho ngành Y tế trong thời gian tới trong công tác phòng chống Covid -19, Trung tâm phối hợp với Đại học Y Hà Nội huy động sinh viên năm cuối tăng cường công tác xét nghiệm, phòng chống dịch. Đến nay, thành phố đã tiếp nhận khoảng 100 sinh viên năm cuối, viết đơn tình nguyện tham gia phòng chống dịch.
* Ngày 17-3, UBND thành phố Hà Nội đã ban hành  hai Quyết định số 1097 và 1098 QĐ - UBND về việc thành lập khu cách ly tập trung phòng, chống dịch Covid-19 tại trường Cao đẳng nghề công nghiệp cao Hà Nội và khu nhà ở cho học sinh, sinh viên Pháp Vân - Tứ Hiệp.
Hai cơ sở cách ly này đảm bảo về cơ sở vật chất cho công tác cách ly người từ vùng có dịch về hoặc người có yếu tố dịch tễ cần phải cách ly y tế; bảo đảm công tác thành lập và vận hành khu cách ly.

GIỮ LÒNG TU Ố ĐỂ CHỮA “BỆNH VÔ CẢM” TRONG ĐẠI HỘI ĐẢNG BỘ CÁC CẤP



 Minh triết phương Đông cho rằng, con người khác con vật ở tính người. Tính người có “bốn mối”, đó là lòng trắc ẩn (biết thương người), lòng từ nhượng (biết nhường người trên), lòng thị phi (biết phải trái) và lòng tu ố (biết xấu hổ, biết ghét điều xấu). Lòng tu ố là biểu hiện tính người, biết phân biệt đúng-sai, thiện-ác, chính-tà; biết cắn rứt lương tâm trước những việc làm không hợp đạo lý; biết tự trọng trước những danh lợi không đúng với bản thân mình. Ngược lại, người không còn giữ được lòng tu ố, ở cấp độ nhẹ thì mắc “bệnh vô cảm”, vô trách nhiệm, “mũ ni che tai” trước hiện thực cuộc sống; ở cấp độ nặng thì không còn liêm sỉ, làm việc xấu, trái đạo lý mà không hề biết thẹn.
Chủ tịch Hồ Chí Minh khi kế thừa các giá trị đạo đức phương Đông để viết tác phẩm “Sửa đổi lối làm việc” đã đề cập đến nhiều khía cạnh giữ gìn lòng tu ố. Từ tư tưởng của Khổng Tử: “Hành động phải biết xấu hổ” và Mạnh Tử: “Không biết xấu hổ không phải là người”, Người chỉ ra thái độ “ươn hèn yếu ớt” của một số cán bộ, đảng viên trước những khuyết điểm của Đảng. Người gọi đó là “bọn thứ ba”, với những biểu hiện như: Thái độ “sao cũng mặc kệ, sao cho xong chuyện thì thôi”, “không phê bình, không tự phê bình”. Người nhấn mạnh: “Thái độ thứ ba, ai mặc kệ ai, cố nhiên cũng không đúng. Tuy vậy, trong Đảng còn có nhiều người giữ thái độ đó, nhất là khi cấp dưới đối với cấp trên. Thái độ đó thường sinh ra thói “không nói trước mặt, hục hặc sau lưng”. Nó gây nên sự uất ức và không đoàn kết trong Đảng. Nó để cho bọn vu vơ có thể chui vào hoạt động trong Đảng. Nó để cho khuyết điểm ngày càng chồng chất và phát triển ra”(1).
Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII của Đảng xác định, “vô cảm, thiếu trách nhiệm trước những khó khăn, bức xúc và đòi hỏi chính đáng của nhân dân” là một biểu hiện của suy thoái đạo đức, lối sống. Đảng viên mắc “bệnh vô cảm” trong dịp đại hội đảng bộ các cấp sẽ thiếu tính chiến đấu, “thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh”, “dĩ hòa vi quý”, tự vô hiệu hóa chính mình và do đó, không có đóng góp gì cho đại hội mà đảng viên đó tham dự.
Sinh thời, đồng chí Lê Duẩn có câu nói nổi tiếng về giữ gìn nhiệt huyết của người đảng viên: “Mỗi ngày ta nên vào Đảng một lần”. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã có lần phát biểu tại hội nghị Ban chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng: “Phải dấy lên trong dư luận xã hội phê phán nghiêm khắc đối với hành vi tham nhũng, giáo dục tinh thần biết trọng liêm sỉ, biết xấu hổ, đau khổ vì tham nhũng”. TS Nhị Lê, nguyên Phó tổng biên tập Tạp chí Cộng sản thì đưa ra ví dụ cụ thể hơn: “Thực tiễn từng xảy ra, cứ đến đại hội, một là huyên náo như chợ, hai là “nhất ngồi lì, nhì lặng im”, không nói gì cả để giữ mình... “Ngồi im mà chạy, chạy mà ngồi im”, trước “trận đánh”, đôi khi có thể nghe được cả tiếng côn trùng... Nếu không kiểm soát được vấn nạn này thì lấy đâu ra cán bộ tốt, lấy đâu ra tổ chức tốt. Cơ đồ theo đó mà nguy nan”. Nhiều tài liệu, văn kiện của Đảng gần đây đã đề cập tình trạng im lặng, khoanh tay đứng nhìn cái tốt và cái xấu trong đơn vị, tổ chức của mình đấu tranh lẫn nhau. “Tọa sơn quan hổ đấu” lại là thái độ đang được một số đảng viên xem đó như là lựa chọn "khôn ngoan". Thực chất, đó là thái độ của những người mắc “bệnh vô cảm”, thậm chí là biểu hiện cơ hội chính trị. Chúng ta không bao giờ được quên rằng, thái độ thụ động và im lặng của gần 20 triệu đảng viên Đảng Cộng sản Liên Xô trước những biến động dữ dội của Đảng, của đất nước Liên Xô là một trong những nguyên nhân dẫn đến sự tan rã của liên bang và sụp đổ của Đảng Cộng sản Liên Xô.
Nhà văn Vũ Bão (1931-2006) khi lần đầu in tập truyện ngắn “Làm giời” năm 1956 thì được nhà xuất bản thông báo đến lĩnh nhuận bút. Ông cảm thấy rất xấu hổ về điều đó. Nhà xuất bản năm lần bảy lượt gửi giấy thông báo ông đến nhận nhuận bút, cứ mỗi lần cầm tờ giấy thông báo, mặt ông lại đỏ bừng, không muốn cho ai biết. Ông xấu hổ vì suy nghĩ rằng, mình cầm bút viết văn là thực hiện sứ mệnh của người chiến sĩ trên mặt trận văn hóa-tư tưởng, viết vì lý tưởng cao đẹp của cuộc sống. Lĩnh nhuận bút khác nào mình là người bán chữ lấy tiền, một hành vi rất tầm thường... Bây giờ, thời kinh tế thị trường, nhìn vào sự xấu hổ của nhà văn Vũ Bão, chúng ta thấy đó là sự xấu hổ... đáng yêu của một thế hệ đề cao lý tưởng cộng sản. Ở một câu chuyện khác, nhà văn Ma Văn Kháng thuật lại trong bài viết “Một lần thấy bí thư đỏ mặt” trên Tạp chí Xây dựng Đảng: Năm 1968, đồng chí Hoàng Trường Minh (1922-1989), Bí thư Tỉnh ủy Lào Cai chủ trì hội nghị Ban thường vụ Tỉnh ủy. Giờ giải lao, thấy mấy đồng chí xì xào rằng: “Vừa rồi, Bí thư Tỉnh ủy đi công tác ở huyện Bát Xát đã rẽ vào trại lợn giống của tỉnh mua “ngoài tiêu chuẩn” một đôi lợn giống và mấy bao cám”. Nghe đến đây, mặt đồng chí Hoàng Trường Minh đỏ bừng, ngượng ngùng và hổ thẹn, đôi mắt rực đỏ, giọng đồng chí run run, nghẹn ngào: “Tôi xin các đồng chí kiểm tra lại việc này hẵng nói. Nếu tôi làm việc đó, tôi xin chịu kỷ luật, xin bị cách chức Bí thư Tỉnh ủy”.
Kể lại chuyện về sự xấu hổ của thế hệ đảng viên lớp trước để thấy rằng, mặt trái của kinh tế thị trường đã ăn sâu, bén rễ, tạo thành thói quen nguy hiểm với một bộ phận không nhỏ chúng ta đến mức nào. Thời kỳ đầu đổi mới, việc đưa-nhận phong bì được xem là một hành vi lệch chuẩn. Hiện nay, công dân bình thường đến cơ quan công quyền đưa phong bì cho được việc đã không còn cảm thấy xấu hổ. Một số công chức cấp phường, xã thản nhiên nhận vài trăm nghìn đồng của người dân khi đóng dấu chứng sinh, chứng tử mà không hề mảy may xấu hổ. Giáo viên nhận phong bì của học sinh để nâng điểm; người thực thi công vụ nhận phong bì của người vi phạm pháp luật; bác sĩ nhận phong bì của bệnh nhân... đã trở thành “chuyện bình thường như cân đường hộp sữa”. Đáng lo hơn là đội ngũ cán bộ, công chức, nhất là một bộ phận không nhỏ những người đứng đầu dường như không còn biết xấu hổ. Vụ việc vi phạm pháp luật tày đình xảy ra ngay trong cơ quan mình, khi được hỏi thì nói “chưa được báo cáo”. Bản thân tham nhũng nhưng chưa bị bắt vẫn lên lớp rao giảng đạo đức như thường. Con cái được nâng đỡ nhưng khi hỏi đến thì phủi tay như không, “tôi không chỉ đạo việc này”... Lòng tu ố đã “một đi không trở lại” trong không ít cán bộ, công chức. Mới đây, Chủ tịch UBND TP Hồ Chí Minh Nguyễn Thành Phong đã kể câu chuyện về hồ sơ của một doanh nghiệp bị "ngâm" 1,5 năm vì phải chuyển lòng vòng qua các phòng, ban và nói: "Tôi không dám ký vì thấy xấu hổ quá".
Trở lại vấn đề thái độ của đảng viên trong dịp đại hội đảng bộ các cấp, người đứng đầu cấp ủy có khuyết điểm sẽ tìm mọi cách thủ tiêu tính chiến đấu của đảng viên bằng cách “quán triệt”: “Đại hội là sự kiện chính trị quan trọng, có đại biểu cấp trên, không nên “soi” khuyết điểm khóa cũ”, “5 năm thiếu gì lúc để phê bình, đừng dại vạch áo cho người xem lưng”... Thậm chí, có trường hợp còn lợi dụng nguyên tắc tập trung dân chủ để ngăn cản đảng viên góp ý xây dựng Đảng, phê bình đồng chí, đồng đội. Với những đảng viên mắc “bệnh vô cảm” thì dự đại hội với thái độ “makeno” (mặc kệ nó), nếu được chỉ định phát biểu thì né tránh những tồn tại, hạn chế của cơ quan, đơn vị, địa phương mình; phát biểu qua loa, đại khái hoặc "khen trên, khen dưới, khen hàng xóm mỗi người một tí” lấy lòng... Những biểu hiện trên đều thuộc về “thái độ thứ ba” mà Chủ tịch Hồ Chí Minh từng đề cập, rốt cục là thái độ “ươn hèn yếu ớt” mà mỗi đảng viên và tổ chức đảng phải đấu tranh, loại bỏ.
Chỉ thị số 35/CT-TW của Bộ Chính trị về đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng nêu rõ: “Đại hội các cấp phải dành thời gian thỏa đáng, phát huy trách nhiệm, trí tuệ của đại biểu trong thảo luận; bảo đảm dân chủ, kỹ lưỡng, sâu sắc, hiệu quả, tránh "qua loa", hình thức; các ý kiến khác nhau cần dành thời gian thảo luận, tranh luận, làm rõ, đi đến thống nhất trên tinh thần cầu thị, lắng nghe, đoàn kết, xây dựng”. Để thực hiện tốt yêu cầu này, không có cách nào khác, cấp ủy các cấp phải luôn luôn dùng và khéo dùng phương pháp tự phê bình và phê bình. Tự mình kiểm điểm, nhìn thẳng vào sự thật, nói rõ ưu điểm, khuyết điểm, nguyên nhân và hướng khắc phục, sửa chữa, từ đó, khơi gợi, tạo không gian dân chủ và đầy đủ thời gian cho đại biểu, đảng viên thảo luận; kiên quyết đấu tranh với những biểu hiện vô cảm với thời cuộc, thờ ơ với nhiệm vụ chính trị của tổ chức đảng, nhút nhát, tự ti, nể nang, né tránh, ngại va chạm và cả những biểu hiện a dua, xu nịnh, “ăn theo, nói leo, nhắc lại báo cáo chính trị”, “thấy xôi nói xôi ngọt, thấy thịt nói thịt bùi”, “theo gió bẻ buồm, không có khí khái”.
Còn với những đảng viên tự thấy mình đã ít nhiều mắc “bệnh vô cảm” thì khắc phục tình trạng này thế nào? Trước hết, phải nhớ lại lời thề ngày vào Đảng, “mỗi ngày vào Đảng một lần”, nêu cao dũng khí của người đảng viên cộng sản; thể hiện trước tiên ở sự tự tin vào bản thân. Một khi đã có niềm tin vào bản thân, nhận rõ đâu là phải-trái, đúng-sai, chính-tà thì sẽ củng cố lòng tu ố, phát huy tinh thần trách nhiệm, từ lòng ngay dạ thẳng trước lợi ích của tổ chức đảng, lợi ích của đơn vị, lợi ích của quần chúng và cao hơn là lợi ích của Đảng, Tổ quốc và nhân dân thì không sợ bị trù dập, không sợ bị hiểu lầm, không sợ bị trở thành thiểu số. “Hạnh phúc là đấu tranh”, “Ở đâu có áp bức, ở đó có đấu tranh”-những lời dạy của Các Mác-lãnh tụ của giai cấp công nhân toàn thế giới là niềm tin, là động lực cho những người đảng viên chân chính. Mỗi đảng viên khi tham dự đại hội đảng bộ các cấp đều có trách nhiệm, nghĩa vụ và bình đẳng trước vận mệnh và lợi ích của Đảng, Tổ quốc và nhân dân. Đó cũng là thước đo về lòng tu ố của mỗi chúng ta trong tham gia đại hội đảng bộ các cấp hiện nay.
(1) Đảng, Bác Hồ về tự phê bình và phê bình, NXB Chính trị quốc gia, 2005; tr71.

CHỌN GỖ TỐT, ĐỪNG LÓA MẮT BỞI NƯỚC SƠN



Chỉ đạo công tác chuẩn bị và tổ chức đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII của Đảng, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng yêu cầu: “Gắn công tác chuẩn bị và tổ chức đại hội với đẩy mạnh các phong trào thi đua yêu nước, thực hiện thắng lợi toàn diện các nhiệm vụ chính trị; chủ động giải quyết có hiệu quả các vấn đề phức tạp, bức xúc, tồn đọng kéo dài; kịp thời xử lý có hiệu quả những vấn đề mới phát sinh…”.
Chỉ đạo của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước là sự nhấn mạnh, cụ thể hóa quan điểm, đường lối, chủ trương của Đảng qua các kỳ đại hội, đặc biệt là đại hội đảng bộ các cấp tiến tới Đại hội XIII của Đảng, kỳ đại hội có ý nghĩa đặc biệt quan trọng trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc trong tình hình mới…
Nói không với phô trương, “chạy” thành tích
Thời gian gần đây, anh L.K, Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng giám đốc một doanh nghiệp bất động sản ở phía Nam rất “chịu khó” xuất hiện trước truyền thông. Trong các bài báo và bản tin truyền hình, anh được mô tả là một doanh nhân trẻ thành đạt, có nhiều đóng góp cho công tác từ thiện xã hội, được trao tặng nhiều giải thưởng, danh hiệu. Anh còn được mời tham dự một số diễn đàn, hội thảo dành cho doanh nghiệp hội nhập ở nước ngoài. Trên mạng xã hội, anh L.K thường xuyên đăng tải những hình ảnh, thông tin về thành tích của cá nhân và doanh nghiệp, nhất là những hình ảnh anh chụp chung với lãnh đạo một số bộ, ngành, địa phương và nhà đầu tư quốc tế trong các sự kiện. Thời gian gần đây, anh còn làm thơ, nhờ nhạc sĩ phổ nhạc, mời một số giọng ca mới nổi làm MV ca nhạc để "đánh bóng" tên tuổi. Trong mắt bạn bè, đồng nghiệp, đồng hương, anh nổi lên như một “ngôi sao”, có mối quan hệ xã hội rộng, quen biết nhiều cán bộ trong hệ thống chính trị các cấp, được nhiều người thán phục. Một số người còn nhờ anh kết nối với các cơ quan chức năng để tìm dự án. Tuy nhiên, đằng sau những thông tin, hình ảnh làm lóa mắt không ít người ấy, sự thật về anh và doanh nghiệp do anh làm chủ lại là một diện mạo khác. Nhiều dự án của doanh nghiệp mà anh làm chủ đang rơi vào cảnh “đắp chiếu”. Anh bị chính quyền địa phương, quê hương khiếu nại vì đầu tư dự án khu dân cư hiện đại, nhưng đã gần 5 năm mới chỉ triển khai được mấy hàng rào cọc bê tông và tường bao. Nhiều người dân địa phương vì tin anh, gom tiền mua đất nền nhưng đợi dài cổ vẫn chưa được bàn giao. Thực tế, doanh nghiệp của anh đang hoạt động kiểu giật gấu vá vai, nợ nần đầm đìa. Nhờ giỏi quan hệ, anh "đánh bóng" tên tuổi và thương hiệu bằng những thành tích “ảo”, cốt để tạo dựng lòng tin từ các đối tác, lấy dự án nọ nuôi dự án kia.
Những chuyện tương tự như ví dụ vừa dẫn không hiếm. Qua các vụ việc, vụ án tham nhũng, gây thất thoát lớn tiền của Nhà nước và nhân dân đã bị cơ quan chức năng xử lý thời gian gần đây, chúng ta thấy rõ sự gian dối, luồn lách để “chạy” danh hiệu thi đua của không ít doanh nghiệp, đơn vị, cá nhân. Có những trường hợp vừa tổ chức đón nhận danh hiệu linh đình nhưng chỉ một thời gian ngắn sau thì vướng vòng lao lý. Những vụ án tham nhũng do Phan Văn Anh Vũ (Vũ “nhôm”), Đinh Ngọc Hệ (Út “trọc”) cầm đầu là vài dẫn chứng điển hình. Trước khi bị khởi tố, cá nhân và doanh nghiệp của những kẻ tham nhũng, thoái hóa biến chất này đã từng nhận được không ít giải thưởng, danh hiệu thi đua, làm lóa mắt nhiều người. Thực trạng đó đã được Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) của Đảng chỉ rõ: “Mắc bệnh "thành tích", háo danh, phô trương, che giấu khuyết điểm, thổi phồng thành tích, "đánh bóng" tên tuổi; thích được đề cao, ca ngợi; "chạy thành tích", "chạy khen thưởng", "chạy danh hiệu"… Đảng ta nhận định, đây là những biểu hiện của chủ nghĩa cá nhân nguy hiểm, là những kiểu suy thoái chính trị, đạo đức, lối sống; là những cấp độ nguy hiểm của “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ Đảng.
Những hành vi, phần tử thoái hóa biến chất này dù có được ngụy trang, che chắn cẩn thận, tinh vi đến đâu cũng không thể đứng ngoài vòng pháp luật. Công cuộc xây dựng, chỉnh đốn Đảng và cuộc chiến chống tham nhũng dưới sự lãnh đạo của Đảng thời gian qua đã không cho những phần tử cơ hội này liên kết, tạo vùng “cấm” cho hành vi, biểu hiện suy thoái tồn tại, phát triển.
Với tinh thần quyết liệt, triển khai những bước thận trọng, kiên trì, kiên quyết, việc thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) gắn với đẩy mạnh phòng, chống tham nhũng của Đảng và Nhà nước ta đã đạt được những thành tựu to lớn. Nhưng, chủ nghĩa cá nhân với những biểu hiện đã được Đảng chỉ ra như trên vẫn chưa được đẩy lùi hoàn toàn. Trước sự đấu tranh mạnh mẽ, chủ nghĩa cá nhân lại có kiểu biến hình, biến dạng ở mức độ tinh vi hơn. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã ví những phần tử cơ hội chính trị, chủ nghĩa cá nhân là kiểu “lươn, chạch”, rất khó nắm bắt.
Từ xa xưa, ông bà ta đã dạy “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Cách nói dân dã này vừa chứa đựng trong đó triết lý biện chứng về mối quan hệ giữa nội dung và hình thức, vừa là sự đúc kết hiện thực đời sống từ hàng trăm, hàng nghìn năm. Chính vì chúng ta dễ bị lóa mắt trước sự hào nhoáng của hình thức nên vô hình trung coi nhẹ nội dung, bị đánh lừa bởi những giá trị “ảo”. Thời ông bà mình, nước sơn chỉ là những thứ được làm từ củ, quả, vỏ cây có màu. Bây giờ, sơn công nghiệp, sơn 3D, thứ gì cũng có, không chỉ có màu mà còn có cả mùi, tạo hiệu ứng không gian ba chiều rất bắt mắt. Kiểu hình thức ấy trong thời đại công nghiệp 4.0, nhiều khi giả mà như thật, u u minh minh, lại được ngụy tạo dưới kiểu “lươn chạch”, nếu không có dũng khí, chúng ta sẽ rất khó phát hiện, xử lý. “Bệnh thành tích” ở lĩnh vực nào cũng nguy hiểm, vì nó tạo ra giá trị “ảo”, thủ tiêu giá trị thực chất, nhưng “bệnh thành tích” trong xây dựng Đảng là nguy hiểm nhất, vì đây là lĩnh vực then chốt.
Làm tốt công tác kiểm tra, giám sát, phê bình, tự phê bình theo nguyên tắc Đảng ngay từ cơ sở, phát huy tai mắt của dân, đẩy mạnh đấu tranh, phát hiện mầm mống suy thoái ngay từ cơ sở, ngay từ đầu, chính là những vũ khí để đấu tranh, triệt tiêu “bệnh thành tích”, những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” nguy hiểm trong Đảng.
Thi đua thực chất, kết hợp "xây" và "chống"
Đại hội Đảng các cấp lần này là đợt sinh hoạt chính trị, văn hóa lớn trong toàn Đảng, toàn dân, toàn quân. Gắn việc chuẩn bị, tổ chức đại hội với đẩy mạnh phong trào thi đua yêu nước là nét đẹp truyền thống của Đảng ta qua các kỳ đại hội. Đây là hai mặt của một vấn đề, nhằm nâng cao hiệu lực, hiệu quả lãnh đạo, thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội, giữ vững ổn định chính trị. Muốn vậy, thi đua phải thực chất, phải thực sự là động lực tinh thần trong toàn Đảng, toàn dân, toàn quân. Đây cũng chính là dịp để mỗi cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân thể hiện tinh thần yêu nước, lòng trung thành với Đảng thông qua các hoạt động, hiệu quả cống hiến thực chất. Qua hiệu quả phong trào thi đua, tổ chức Đảng các cấp có thêm căn cứ, cơ sở để giới thiệu, đề cử, bồi dưỡng những nhân tố mới cho cấp ủy nhiệm kỳ mới. Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo: Thực hiện nghiêm nguyên tắc Đảng thống nhất lãnh đạo công tác cán bộ và quản lý đội ngũ cán bộ. Đặt lợi ích của Đảng, đất nước và nhân dân lên trên hết. Lấy phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống, uy tín và hiệu quả công tác làm căn cứ cơ bản để đánh giá, sàng lọc, bố trí cán bộ và đổi mới công tác nhân sự… Phải lãnh đạo thực hiện tốt nhiệm vụ chính trị, đẩy mạnh phong trào thi đua yêu nước... Thực tế, vài nhiệm kỳ gần đây cho thấy, có một số đảng bộ chỉ tập trung lo cho đại hội mà có phần buông lỏng lãnh đạo thực hiện nhiệm vụ chính trị, không hoàn thành các mục tiêu, nhiệm vụ đề ra, thậm chí gây ảnh hưởng không tốt cho nhiệm kỳ sau. Ngược lại, vẫn có những đảng bộ quan tâm nhiều hơn việc thực hiện nhiệm vụ chính trị thường xuyên mà coi nhẹ công tác chuẩn bị và tổ chức đại hội. Vì vậy, trong lãnh đạo, chỉ đạo cần tránh cả hai khuynh hướng này.
Mặc dù bị ảnh hưởng nặng nề bởi dịch Covid-19, song theo dõi các chi bộ, đảng bộ được lựa chọn tổ chức đại hội trước ở nhiều địa phương, đơn vị, chúng ta vui mừng khi thấy hiệu ứng tích cực từ đợt sinh hoạt chính trị, văn hóa sâu rộng này. Cái được lớn nhất chính là sự tập trung, thống nhất trong đại hội; là niềm tin, sự kỳ vọng to lớn của đảng viên và nhân dân đối với đội ngũ lãnh đạo nhiệm kỳ mới. Điều này cũng chứng tỏ, tại các chi bộ, đảng bộ vừa tổ chức đại hội, việc tổ chức phong trào thi đua, thúc đẩy hiệu quả lãnh đạo thực hiện các mục tiêu, nhiệm vụ và công tác chuẩn bị, tổ chức đại hội đã được tiến hành song song, chu đáo, hiệu quả, tạo niềm tin vững chắc trong đảng viên và quần chúng nhân dân.
Luật Thi đua khen thưởng và những thông tư, hướng dẫn hiện hành đã tạo hành lang pháp lý chặt chẽ nhằm khắc phục hạn chế, bảo đảm thi đua, khen thưởng thực chất. Quan điểm của Đảng trong Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) nêu rõ: Nhìn thẳng vào sự thật, nói rõ sự thật, đánh giá đúng sự thật; kết hợp giữa "xây" và "chống"; "xây" là nhiệm vụ cơ bản, chiến lược, lâu dài; "chống" là nhiệm vụ quan trọng, cấp bách. Chống “bệnh thành tích” là một trong những giải pháp bảo đảm cho đại hội đảng các cấp thành công tốt đẹp. Rút kinh nghiệm từ những tổ chức đảng đại hội trước, chúng ta phải xem xét cả việc tổ chức phong trào thi đua yêu nước gắn với công tác chuẩn bị và tổ chức đại hội. Xem xét cụ thể, thấu đáo cách làm của những nơi làm trước để phát huy ưu điểm, khắc phục “bệnh thành tích” (nếu có) chính là cách để mỗi tổ chức đảng, mỗi cán bộ, đảng viên, nhất là những người được tín nhiệm giới thiệu tham gia cấp ủy nhiệm kỳ mới tự phê bình, tự chỉnh đốn để xứng đáng hơn với vị trí, cương vị được giao.

LÁ PHIẾU - QUYỀN LỰC TRÊN KHUÔN KHỔ ĐƯỜNG RAY



 Đến thời điểm này, nhiều tổ chức đảng ở cơ sở tiến hành xong đại hội nhiệm kỳ, bầu ra cấp ủy, bí thư, phó bí thư khóa mới. Chất lượng, hiệu quả công việc những người được bầu có đáp ứng kỳ vọng của đại đa số đảng viên hay không sẽ cần thời gian trả lời.
Vấn đề phải được nhìn nhận nghiêm túc, thấu đáo là các đảng viên có quyền bầu cử đã ứng xử với lá phiếu bầu ấy như thế nào? Lá phiếu ấy có là sự lựa chọn sáng suốt, công tâm, gắn với trách nhiệm cao nhất của đảng viên hay không? Lá phiếu ấy có bị sử dụng để triệt hạ người khác hay không?
Lời thề dưới cờ Đảng
Lời phát biểu của một đảng viên tại đại hội của một chi bộ mà tôi được dự thính gợi lên nhiều điều đáng suy ngẫm: “Mong rằng những đồng chí được bầu vào cấp ủy tới đây phải thực sự tạo được mối đoàn kết thống nhất; giữ được sự công bằng, khách quan trong công việc; tránh tình trạng ưu ái ai thì che lấp sai sót, thổi phồng thành tích, không thích ai thì chì chiết khuyết điểm; tránh mọi biểu hiện cục bộ, bè phái, cơ hội, vụ lợi, chỉ lo thu vén cá nhân; tránh cho được biểu hiện háo danh, phô trương, che giấu khuyết điểm, thổi phồng thành tích, "đánh bóng" tên tuổi. Một con người có tính cách “chỉ nghĩ lợi cho mình” khi được trao quyền lực càng có điều kiện để thực hiện điều này… Ở chiều ngược lại, khi thực hiện quyền bầu cử của mình, mọi đảng viên phải đặt quyền lợi của tập thể lên trên hết; phải thấy vinh dự nhưng cũng phải thấy trách nhiệm cao cả của mình khi sử dụng lá phiếu bầu cử”.  Đó là một ý kiến thẳng thắn, chân thành và cần thiết với bất cứ tổ chức đảng nào.
Từ cuộc Tổng tuyển cử Quốc hội khóa đầu tiên của nước ta năm 1946, Bác Hồ đã kêu gọi toàn dân từ 18 tuổi trở lên đi bầu cử để chọn người có đức, có tài cho đất nước. Bác đã nói rằng, lá phiếu của cử tri tuy khuôn khổ nó bé nhỏ, nhưng giá trị của nó thì vô cùng lớn.
Quyền bầu cử và ứng cử là những quyền chính trị cơ bản của công dân đã được hiến định trong Hiến pháp. Đối với đảng viên, Điều lệ Đảng quy định chặt chẽ và rõ ràng: Đảng viên có quyền ứng cử, đề cử và bầu cử cơ quan lãnh đạo các cấp của Đảng theo quy định của Ban Chấp hành Trung ương (đảng viên chính thức). Việc bầu cử ấy có ý nghĩa quyết định để lập ra các cấp ủy đảng thực hiện các công việc của Đảng, đồng thời nó cũng là cơ sở, là thành tố rất quan trọng để Đảng phân công cán bộ vào các vị trí lãnh đạo, quản lý của hệ thống chính trị, đặc biệt là cơ quan công quyền. Điều này hoàn toàn phù hợp bởi Đảng Cộng sản Việt Nam là đảng cầm quyền, Đảng lãnh đạo hệ thống chính trị, đồng thời là một bộ phận của hệ thống ấy. Mỗi lá phiếu của đảng viên gánh trọng trách là "viên gạch hồng" góp phần dựng xây Đảng, cũng là xây dựng đất nước. 
Lịch sử hơn 90 năm ra đời, phát triển, lãnh đạo cách mạng Việt Nam, sở dĩ Đảng ta luôn giữ vững được vai trò lãnh đạo, “Đảng là đạo đức, là văn minh” chính là do Đảng đã thực hiện xuất sắc trọng trách vì nước, vì dân, trong đó thực hiện tốt quyền bầu cử của đảng viên. Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Muôn việc thành công hay thất bại đều do cán bộ tốt hay kém”. Bầu cử trong Đảng là chọn được người tốt, người tài để gánh vác việc Đảng, việc nước. Nếu không chọn được người xứng đáng thì chính Đảng sẽ lâm nguy, sẽ dần mất vai trò lãnh đạo.
Trên thực tế, đảng viên thực hiện quyền bầu cử của mình thông qua lá phiếu. Lá phiếu ấy không chỉ là nghĩa vụ, trách nhiệm, mà nó còn thể hiện sự tôn trọng tổ chức, tôn trọng chính bản thân đảng viên. Đồng nghĩa, mọi đảng viên phải thể hiện trí tuệ sáng suốt, bản lĩnh vững vàng khi bỏ lá phiếu đó. Làm được như thế, đảng viên đã thực hiện được quyền của mình một cách tốt nhất, đầy đủ nhất, dân chủ nhất. Rất đáng tiếc khi vẫn còn hiện tượng một số đảng viên bầu cử mà không rõ quan điểm của mình, lựa chọn a dua, cảm tính hay theo bè theo cánh…
Nguyên tắc tập trung dân chủ - kim chỉ nam bầu cử trong Đảng
Lá phiếu khi bầu cử là trách nhiệm cao cả của đảng viên, nhưng không có nghĩa với lá phiếu trên tay, cùng những quyền được quy định, đảng viên muốn làm thế nào cũng được. Lá phiếu là biểu hiện cụ thể của quyền lực, nhưng nó phải trong khuôn khổ, như con tàu chỉ chạy trên đường ray. Lại cũng có quan điểm cho rằng, việc bầu cử chỉ là lấy lệ, là hình thức, bởi “công tác nhân sự đã xong hết rồi”. Nhận thức ấy thật không chính xác và không đúng với nguyên tắc tổ chức của Đảng. Trên thực tế, có thể đâu đó có tổ chức đảng làm không chặt chẽ, nhưng chỉ là hiện tượng. Hãy cùng phân tích cả lý luận và thực tiễn về quan điểm này.
Sở dĩ Đảng ta là một tổ chức chặt chẽ, thống nhất ý chí và hành động là do Đảng được tổ chức một cách khoa học. Điều rất quan trọng, đảng viên thực hiện quyền của mình nhưng phải trong khuôn khổ những quy định chặt chẽ của Điều lệ Đảng, thống nhất từ chi bộ đến Ban Chấp hành Trung ương. Đảng lấy tập trung dân chủ làm nguyên tắc tổ chức cơ bản. Đảng viên thực hiện quyền bầu cử bằng lá phiếu của mình nhưng phải chấp hành đúng nguyên tắc tập trung dân chủ.
Bằng tài năng uyên bác của mình, ngay từ những năm đầu thế kỷ 20, V.I.Lênin đã đề ra nguyên tắc tập trung dân chủ và lấy đây là nguyên tắc tổ chức cơ bản của một đảng Mác-xít. Nguyên tắc ấy được Đảng ta vận dụng, phát triển vào chính điều kiện, hoàn cảnh của Việt Nam. Thực hiện nguyên tắc tập trung dân chủ là điều kiện bảo đảm phát huy sáng kiến và tính tích cực sáng tạo của mọi tổ chức đảng, mọi đảng viên; đồng thời bảo đảm sự thống nhất ý chí, thống nhất hành động của toàn Đảng. Nó hoàn toàn không khó hiểu, không giáo điều mà rất khoa học. Cụ thể ở đây là, thực hành dân chủ rộng rãi trong Đảng. Mọi đảng viên đều được thảo luận, thẳng thắn nói hết ý kiến của mình, và khi đã thành nghị quyết thì mọi người đều phải chấp hành, thiểu số phục tùng đa số, cá nhân phục tùng tổ chức, cấp dưới phục tùng cấp trên, các tổ chức trong toàn Đảng phục tùng đại hội toàn quốc và Ban Chấp hành Trung ương. Nghị quyết của Đảng đều phải được biểu quyết theo đa số. Sau khi có nghị quyết, mọi đảng viên đều phải chấp hành; nếu có điểm nào không đồng ý thì đảng viên được quyền bảo lưu ý kiến hoặc đề đạt ý kiến của mình lên các cơ quan cấp trên cho đến đại hội đại biểu toàn quốc, nhưng vẫn phải chấp hành nghị quyết của Đảng.
Cũng chính Lênin đã rất nhiều lần nhấn mạnh: "Giai cấp vô sản có một chế độ tập trung tuyệt đối và có kỷ luật hết sức nghiêm minh…”. Rõ ràng, thống nhất ý chí, thống nhất hành động là yêu cầu cực kỳ quan trọng, có ý nghĩa quyết định sức mạnh của Đảng. Đảng không chỉ khuyến khích mà còn yêu cầu các đảng viên thực hiện nghiêm túc tự phê bình và phê bình nếu cá nhân mình hoặc đồng chí mình có khuyết điểm. Rất đáng lên án hiện tượng lúc hội họp, thảo luận thì không phê bình, không đấu tranh, nhưng lại dùng lá phiếu, hay những hình thức khác đi ngược lại với lợi ích chung của tập thể. Điều ấy chỉ gây hại cho Đảng, gây ra sự mất đoàn kết và là nguyên nhân làm cho tổ chức đảng suy yếu, mất vai trò lãnh đạo. Bởi thế, bất luận hoàn cảnh nào, lá phiếu cũng không thể được dùng làm vũ khí để triệt hạ, để tấn công, để tư thù, để kéo bè kết cánh.
Thực tế cũng chứng minh, những tổ chức đảng mất đoàn kết, kéo bè kéo cánh, cán bộ, đảng viên không cùng ý chí đều xảy ra những bài học đáng tiếc. Hậu quả là chi bộ, đảng bộ, tổ chức đảng ở đó đều không hoàn thành nhiệm vụ, mất vai trò lãnh đạo.
Chuẩn bị nhân sự tốt để bầu cử tốt
Để đảng viên thực hiện tốt quyền bầu cử của mình thông qua lá phiếu thì cùng với trách nhiệm cao nhất của từng đảng viên, nó cũng đòi hỏi tổ chức đảng, cấp ủy đảng phải lựa chọn được những con người xứng đáng khi đề cử, ứng cử, biểu quyết danh sách bầu cử khóa mới.
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định: “Đại hội là dịp để ta sàng lọc cán bộ chứ không chỉ bàn phương hướng. Ai xứng đáng thì làm, không thì thôi, không sợ thiếu cán bộ”. Những người được lựa chọn, giới thiệu, ứng cử, đề cử để bầu vào cấp ủy, các vị trí lãnh đạo nhiệm kỳ mới phải là những người tiêu biểu về phẩm chất đạo đức, năng lực công tác, tiên phong, gương mẫu, xứng đáng đại diện cho tập thể. Nếu sự lựa chọn không đạt được các tiêu chí đó sẽ là nguyên nhân khiến các đảng viên không phục, lá phiếu bầu ấy sẽ không đạt được chất lượng cao nhất. Trong suy nghĩ của đại đa số đảng viên, ai cũng mong muốn, cũng đặt niềm tin vào một cấp ủy đảng trí tuệ, công tâm, vì tập thể. Mỗi đồng chí được tín nhiệm phải luôn ghi nhớ, họ đã gánh trọng trách nặng nề hơn-ấy chính là niềm tin mà tập thể gửi gắm vào mình. Bởi thế, nếu thấy mình không đủ phẩm chất, năng lực, uy tín, không đáp ứng được sự kỳ vọng của tập thể thì hãy dũng cảm xin rút khỏi vị trí đó. Mỗi lá phiếu được bầu không chỉ giúp tổ chức đảng chọn ra được cấp ủy, vị trí lãnh đạo mới mà cũng chính là "thuốc thử" đối với các đồng chí được bầu. Kết quả ấy là "gương soi" phản chiếu để người được bầu tự xem xét, thấy rõ những ưu điểm cũng như hạn chế, thiếu sót của bản thân để rút kinh nghiệm, sửa chữa khắc phục. Đó thực sự là những đánh giá hết sức xác đáng.
Hơn 90 năm vinh quang của Đảng ta đã để lại nhiều bài học quý. Nhiều bài học được đúc rút từ sự thành công nhưng cũng có những bài học được rút ra từ chính những sai lầm, khuyết điểm, đặc biệt trong vấn đề lựa chọn con người. Khi sự lựa chọn sai, bầu ra những con người không xứng đáng sẽ chỉ làm cho tổ chức đảng yếu đi. Khi đó Đảng chỉ còn là bức bình phong cho một số cá nhân đặc quyền đặc lợi. Những con số mà các tổ chức đảng, cán bộ, đảng viên bị kỷ luật thời gian qua dù rất đau đớn nhưng đã thừa nhận một phần thực tế tất yếu khi sự lựa chọn trao quyền là không đúng. Chỉ tính từ năm 2013 đến tháng 6-2019, cấp ủy và ủy ban kiểm tra các cấp đã kiểm tra, giám sát, thi hành kỷ luật hàng chục nghìn cán bộ, đảng viên. Chỉ tính riêng từ đầu nhiệm kỳ Đại hội XII đến tháng 12-2019, đã có gần 90 cán bộ diện Trung ương quản lý bị kỷ luật (cả đương chức và nghỉ hưu). Ấy là bài học rất đau xót trong lựa chọn cán bộ.
Nhắc lại lời dạy của Chủ tịch Hồ Chí Minh để mỗi đảng viên chúng ta khắc cốt ghi tâm rằng: “Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân”.

PHÒNG NGỪA CÁC CHIÊU TRÒ LỢI DỤNG HOẠT ĐỘNG


 ÂM NHẠC ĐỂ XUYÊN TẠC, CHỐNG PHÁ ĐẤT NƯỚC
QĐND - Thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, các thế lực thù địch sử dụng mọi chiêu trò chống phá Việt Nam trên nhiều phương diện với các thủ đoạn hết sức thâm độc, tinh vi; trong đó lợi dụng các hoạt động âm nhạc để tác động tiêu cực về tinh thần, tư tưởng đang được chúng coi là một trọng điểm.
Do vậy, việc nhận diện và đấu tranh với những chiêu trò của các thế lực thù địch lợi dụng hoạt động này để chống phá cách mạng Việt Nam trong tình hình hiện nay là rất cần thiết.
Mục tiêu chống phá trên lĩnh vực âm nhạc của các thế lực thù địch nằm trong mục tiêu chống phá trên lĩnh vực tư tưởng, văn hóa, đó là: Xuyên tạc, phủ nhận, tiến tới xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với nền văn hóa, văn học, nghệ thuật và đội ngũ văn nghệ sĩ nước nhà. Thông qua âm nhạc để tuyên truyền, xuyên tạc, gây chia rẽ nội bộ, hoài nghi lịch sử, “phi chính trị hóa” giới nghệ sĩ, tạo ra nhiều xu thế ly khai, thoát ly sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước; khuyến khích những xu hướng âm nhạc xa lạ làm nhiễu loạn lối sống, đạo đức, văn hóa Việt Nam.
Về thủ đoạn, các đối tượng sử dụng mạng lưới thông tin tuyên truyền, chủ yếu là mạng xã hội và một số diễn đàn, chương trình nghệ thuật để truyền bá, xuyên tạc, bóp méo quan điểm, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam đối với lĩnh vực nghệ thuật. Vu cáo Đảng Cộng sản Việt Nam bóp nghẹt tự do, dân chủ, áp đặt máy móc quan điểm trong nghệ thuật, trấn áp những nghệ sĩ đấu tranh cho tự do tư tưởng, tự do sáng tạo; bôi nhọ, đả kích các nhân vật, nhà phê bình nghệ thuật có quan điểm chính thống, đúng đắn; phê phán, làm trầm trọng hóa một vài sai sót của cơ quan quản lý Nhà nước trong việc cấp phép lưu hành, hoặc cấm lưu hành các tác phẩm nghệ thuật nhạy cảm. Đặc biệt, chúng triệt để khai thác những sáng tác nghệ thuật lệch lạc, tiêu cực, bị phê phán mạnh mẽ trong nước để phổ biến, tán phát rộng rãi; thậm chí còn tổ chức trao giải thưởng, trả nhuận bút cao, khích lệ tính hám danh của một số nghệ sĩ, lôi kéo họ vào hoạt động chống đối chính trị, đưa ra những phát ngôn, sáng tác bất lợi cho đất nước và chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN).
Ở trong nước, thời gian gần đây, môi trường âm nhạc đang bị ô nhiễm với các album nhạc chế tiêu cực đưa lên trang mạng, blog, YouTube của một bộ phận giới trẻ, hay hiện tượng một số nhạc sĩ, ca sĩ trẻ thành danh sáng tác, phát hành một số ca khúc với ca từ vô nghĩa, dung tục, thô thiển, phản văn hóa, suy đồi đạo đức, mang mặc trang phục biểu diễn hở hang, dị biệt; cả việc một số chương trình lạm dụng, khai thác quá đà dòng nhạc dư luận cho là “sến sẩm”… đã không nhận được sự đồng tình, thậm chí là rất bức xúc của đông đảo công chúng yêu nhạc. Nghiêm trọng hơn, một số văn nghệ sĩ có biểu hiện cực đoan hoặc bị các thế lực thù địch lôi kéo nên đã sáng tác và truyền bá các tác phẩm độc hại, đi ngược lại với lợi ích của nhân dân và đất nước; bộc lộ thái độ hoài nghi vào sự lãnh đạo của Đảng, có những phát ngôn sai trái, lệch lạc; có trường hợp lợi dụng danh nghĩa giáo viên dạy nhạc, thường xuyên tuyên truyền những ca khúc có nội dung kích động, chống chính quyền, phá hoại tư tưởng, xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước… Những vụ việc, hiện tượng nêu trên đang làm vẩn đục dòng chủ lưu âm nhạc Việt Nam, nếu không ngăn chặn kịp thời sẽ tiếp tay cho các thế lực thù địch chống phá nghệ thuật cách mạng, chống phá chế độ XHCN ở Việt Nam.
Để tiếp tục xây dựng, phát triển nền âm nhạc Việt Nam tiên tiến, hiện đại, đậm đà bản sắc dân tộc và chủ động đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch trên lĩnh vực nghệ thuật âm nhạc, trước hết cần tiếp tục đổi mới và nâng cao năng lực, trình độ lãnh đạo của Đảng đối với nghệ thuật; bồi dưỡng, nâng cao nhận thức về vai trò, vị trí, đặc trưng của nghệ thuật cho cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý trong hệ thống chính trị, cán bộ trực tiếp chỉ đạo, quản lý lĩnh vực này. Xây dựng cơ chế lãnh đạo, quản lý khoa học, bảo đảm được định hướng chính trị; khắc phục những hiện tượng can thiệp thô thiển đối với hoạt động nghệ thuật cũng như xu hướng thả nổi, không phê phán những tác giả, tác phẩm đi ngược lại các giá trị chân-thiện-mỹ, những giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc và cách mạng.
Không ngừng đổi mới nội dung, hình thức, nâng cao số lượng, chất lượng các hoạt động nghệ thuật. Xây dựng đề án và cơ chế bảo tồn, truyền bá các loại hình nghệ thuật cổ truyền; tăng cường quảng bá các tác phẩm nghệ thuật có chất lượng tốt, định hướng thẩm mỹ cho công chúng. Tiếp tục nghiên cứu, đổi mới, phát triển lý luận nghệ thuật. Kiên quyết khắc phục những yếu kém kéo dài của hoạt động phê bình nghệ thuật.
Nâng cao năng lực, hiệu quả lãnh đạo của tổ chức đảng trong các đơn vị hoạt động văn nghệ, quan tâm bồi dưỡng, kết nạp vào Đảng những văn nghệ sĩ trẻ tuổi, tâm huyết, có nhiều cống hiến đối với sự phát triển của văn hóa nghệ thuật nước nhà. Củng cố, đổi mới hoạt động của các hội nghệ thuật ở Trung ương và các địa phương nhằm nâng cao khả năng tập hợp, động viên phát huy tiềm năng sáng tạo và phát triển đội ngũ nghệ sĩ. Tích cực phát triển văn nghệ quần chúng, hướng dẫn, khuyến khích quần chúng tham gia sáng tạo, bảo tồn, truyền dạy và phát huy các giá trị văn hóa văn nghệ truyền thống của dân tộc.
Cùng với đó, cần nêu cao cảnh giác, chủ động đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch lợi dụng các hoạt động âm nhạc để chống phá Việt Nam. Tập trung tuyên truyền, giáo dục để mọi cán bộ, đảng viên, nhân dân, nhất là đội ngũ văn nghệ sĩ nhận thức rõ, đề cao cảnh giác trước những âm mưu, thủ đoạn thâm độc của các thế lực thù địch đẩy mạnh “diễn biến hòa bình”, “phi chính trị hóa” văn học, nghệ thuật, muốn tách các lĩnh vực này ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, sự quản lý của Nhà nước Việt Nam. Phát huy tốt vai trò các cơ quan tuyên giáo, Hội đồng Lý luận phê bình văn học-nghệ thuật Trung ương, các cơ quan nghiên cứu chiến lược, cơ quan quản lý nhà nước về nghệ thuật và đội ngũ chuyên gia, chuyên sâu đấu tranh trên lĩnh vực nghệ thuật. Tổ chức tốt các hoạt động nghệ thuật trọng điểm, các đợt sáng tác, quảng bá, biểu diễn rộng rãi các tác phẩm nghệ thuật để lấy cái đẹp dẹp cái xấu, lấy chân-thiện-mỹ dẹp cái phản văn hóa, nhất là vào thời điểm trước, trong và sau các ngày lễ lớn, các sự kiện chính trị trọng đại của đất nước.
Đẩy mạnh phòng, chống suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong lĩnh vực nghệ thuật và đội ngũ nghệ sĩ. Mỗi cấp ủy, tổ chức đảng trong các đơn vị hoạt động nghệ thuật cần coi trọng nâng cao năng lực lãnh đạo toàn diện và sức chiến đấu; xây dựng kế hoạch của tập thể và chỉ đạo mỗi nghệ sĩ thực hiện tốt Nghị quyết Trung ương 4, khóa XII về xây dựng, chỉnh đốn Đảng gắn với thực hiện Chỉ thị 05 của Bộ Chính trị về học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, xây dựng người nghệ sĩ “chuyên môn giỏi, văn hóa, đạo đức tốt, sống có trách nhiệm với bản thân, với công chúng và với đất nước”; cam kết không vi phạm 27 biểu hiện suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Kết hợp chặt chẽ quản lý của tổ chức với tự quản lý của mỗi cá nhân, qua đó kịp thời uốn nắn, chấn chỉnh những nhận thức mơ hồ, lệch lạc, những tư tưởng ly tâm, những hành vi mang tính phản kháng trong các hoạt động sáng tác, biểu diễn nghệ thuật có thể dẫn đến “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong đội ngũ nghệ sĩ.


CHÍNH TRỊ” XUYÊN TẠC, BÔI NHỌ QUÂN ĐỘI



Gần đây, Cơ quan điều tra (CQĐT) Bộ Quốc phòng tống đạt quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can, bắt tạm giam một số đối tượng nguyên cán bộ thuộc Binh đoàn 15 (Tổng công ty 15) để điều tra những vi phạm pháp luật trong quá trình công tác khi còn đương chức.
Đây là việc xử lý cần thiết nhằm giữ gìn kỷ cương phép nước, kỷ luật quân đội. Tuy nhiên, các thế lực thù địch, cơ hội chính trị lợi dụng vụ việc trên để xuyên tạc, bôi nhọ quân đội. Hành vi đen tối đó chính là hành vi của những “săng-ta chính trị” như cách gọi của V.I.Lênin.
Vẫn luận điệu “chọc gậy bánh xe”, tạo dựng mâu thuẫn
Ngày 8-3, CQĐT của Bộ Quốc phòng tống đạt quyết định bắt tạm giam, khám xét nhà riêng Đại tá Đỗ Văn Sang, nguyên Phó tư lệnh, Tham mưu trưởng Binh đoàn 15 và Đại tá Phạm Văn Giang, nguyên Giám đốc Công ty 72 thuộc Binh đoàn 15 để điều tra về hành vi vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước gây thất thoát, lãng phí theo quy định tại Điều 219 Bộ luật Hình sự năm 2015.
Sự việc trên lập tức được một số trang mạng xã hội xuyên tạc, “chọc gậy bánh xe”, tạo dựng mâu thuẫn nội bộ với những luận điệu phản động, suy diễn. Từ những hiện tượng đơn lẻ, hành vi vi phạm của một số cá nhân..., các thế lực thù địch xuyên tạc thực tiễn, hướng lái sang luận điệu xưa cũ khi “khuyến cáo” Đảng và Nhà nước “xem lại” chủ trương quân đội làm kinh tế... Nghiêm trọng hơn, từ những hiện tượng nêu trên, một số trang thông tin điện tử, facebook bới móc, thêm thắt, dắt dây, bôi nhọ các đồng chí lãnh đạo cấp cao của Bộ Quốc phòng.
Có thể thấy rằng, những luận điệu xuyên tạc, gây kích động lần này cũng chỉ là “bổn cũ soạn lại”, không khác nhiều so với những lần trước mỗi khi Đảng, Nhà nước, quân đội phát giác và thực hiện quy trình tố tụng với các cán bộ vi pháp pháp luật. Lần này, vẫn với chiêu thức cũ, chúng đã biến những sự việc cụ thể và sai phạm của các cá nhân, để xuyên tạc, phủ nhận chủ trương đúng đắn trong tham gia xây dựng kinh tế của doanh nghiệp quân đội và bôi nhọ lãnh đạo cấp cao. Từ đó, hạ thấp uy tín của quân đội, phá hoại sức mạnh, chỗ dựa của Đảng, Nhà nước và nhân dân, công phá vào “thành trì của niềm tin”. Luận điệu thâm độc ấy cần được vạch trần, làm rõ…
Xử lý nghiêm minh, chủ trương nhất quán
Trước hết, cần khẳng định, việc xử lý các cán bộ, kể cả cán bộ cấp cao có sai phạm, vi phạm pháp luật là cần thiết để giữ nghiêm kỷ cương phép nước, không ngừng làm trong sạch bộ máy của Đảng, Nhà nước. Đây là quan điểm nhất quán của Đảng Cộng sản Việt Nam, cũng như theo tư tưởng Hồ Chí Minh trong kháng chiến trước kia và hòa bình, xây dựng đất nước hiện nay.
Ngay từ những ngày đầu kháng chiến chống thực dân Pháp, Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã kiên quyết chống tham ô, tiêu cực với tinh thần: Xử lý nghiêm minh, bất kể người đó là ai. Năm 1950, thông tin Đại tá Trần Dụ Châu, Cục trưởng Cục Quân nhu vi phạm pháp luật nghiêm trọng được gửi đến Trung ương. Bác Hồ giao Thiếu tướng Trần Tử Bình, Phó bí thư Quân ủy Trung ương, Phó tổng Thanh tra Quân đội yêu cầu điều tra làm rõ. Ít lâu sau, nhận báo cáo điều tra cụ thể, Bác Hồ dứt khoát nói: “Một cái ung nhọt, dẫu có đau cũng phải cắt bỏ, không để nó lây lan, nguy hiểm”. Năm 1964, Bác Hồ tiếp tục nhận được ý kiến xin giảm tội cho một cán bộ tha hóa, biến chất là một thứ trưởng. Sau khi xem xét, cân nhắc, Người quyết định: "Thà chặt một cành sâu để cho cây xanh tốt".
Đó chỉ là hai ví dụ trong rất nhiều trường hợp cán bộ sai phạm bị Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh kiên quyết xử lý nghiêm khắc. Đặc biệt, thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XI và XII), với tinh thần “không có vùng cấm”, “không có ngoại lệ”, nhiều vụ đại án với không ít cán bộ cấp cao, trong đó có tướng lĩnh quân đội, công an bị xử lý kỷ luật, pháp luật.
Phải xem xét, xử lý cán bộ, đảng viên, nhất là các đồng chí cán bộ cấp cao là điều không ai mong muốn. Nhưng để xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, “là đạo đức, là văn minh” thì nhất định phải loại khỏi đội ngũ những phần tử thoái hóa, biến chất, “kỷ luật vài người để cứu muôn người” như lời Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng từng khẳng định. Vì thế, việc xử lý các sai phạm của một số cán bộ quân đội, trong đó có người nguyên là cán bộ của Binh đoàn 15 thời gian qua là bình thường. Nó không chỉ thể hiện sự nghiêm minh, thượng tôn pháp luật mà còn củng cố niềm tin của nhân dân, của cán bộ, chiến sĩ, chứ không phải “làm suy giảm năng lực bảo vệ chủ quyền quốc gia của một dân tộc” như sự xuyên tạc của một số đối tượng thù địch với cách mạng Việt Nam.
Việc xử lý nghiêm minh đó tiếp tục thể hiện tinh thần cách mạng tiến công, trách nhiệm chính trị và thái độ không khoan nhượng của Quân ủy Trung ương, lãnh đạo Bộ Quốc phòng với các sai phạm của cán bộ đương chức cũng như nguyên chức trong quân đội. Đó là sự cụ thể hóa việc thực hiện Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng của Đảng bộ Quân đội; đúng như chỉ đạo và mong muốn của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Bí thư Quân ủy Trung ương Nguyễn Phú Trọng: Quân đội phải luôn gương mẫu đi đầu, ngăn chặn cho được những biểu hiện suy thoái, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ, phải vô tư trong sáng, tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân; không ngừng rèn luyện, phấn đấu, giỏi kỹ chiến thuật; giữ gìn mối quan hệ gắn bó máu thịt với nhân dân, giữ nghiêm kỷ cương, kỷ luật… Vì lẽ đó, việc “quy chụp trách nhiệm”, xuyên tạc và bôi nhọ các đồng chí lãnh đạo cấp cao Bộ Quốc phòng hòng hạ thấp uy tín quân đội, chia rẽ nội bộ, làm giảm sút niềm tin của nhân dân là thủ đoạn đầy ác ý, vô căn cứ, cần bị vạch trần và lên án.
Một quan điểm nhất quán nữa của Đảng mà những “săng-ta chính trị” xuyên tạc từ vụ án của một số cán bộ của Binh đoàn 15 vừa qua, đó là chủ trương quân đội làm kinh tế. Có thể thấy, quân đội tham gia lao động sản xuất, phát triển kinh tế không phải là vấn đề mới mà nó gắn liền với quá trình ra đời, chiến đấu, chiến thắng và trưởng thành của quân đội nhân dân (QĐND) Việt Nam. Ở Việt Nam, tham gia sản xuất, xây dựng kinh tế, góp phần cùng toàn Đảng, toàn dân phát triển kinh tế-xã hội là một chức năng cơ bản của QĐND Việt Nam, vừa thể hiện sâu sắc bản chất, truyền thống Bộ đội Cụ Hồ, vừa cho thấy ý thức, trách nhiệm chính trị của quân đội trong việc quán triệt, thực hiện chủ trương, đường lối của Đảng về kết hợp kinh tế với quốc phòng, quốc phòng với kinh tế.
Quan điểm quan trọng nêu trên cũng đã được hiến định. Điều 68 Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam (sửa đổi năm 2013) ghi rõ: “... kết hợp quốc phòng, an ninh với kinh tế, kinh tế với quốc phòng, an ninh...”. Việc kết hợp chặt chẽ giữa kinh tế với quốc phòng, quốc phòng với kinh tế là quan điểm nhất quán của Đảng, Nhà nước Việt Nam. Sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc là của toàn dân, sức mạnh bảo vệ Tổ quốc là ở nơi dân, trong đó lực lượng vũ trang nhân dân làm nòng cốt. Tham gia lao động sản xuất, phát triển kinh tế của quân đội cũng chính hướng tới mục tiêu đó.
Một điều dễ nhận thấy trong thực tiễn, đó là, các đơn vị quân đội đã phát huy vai trò nòng cốt trong xây dựng các khu kinh tế-quốc phòng thực sự là nhân tố quan trọng trong công cuộc xóa đói, giảm nghèo, thực hiện chính sách dân tộc, tôn giáo, phát triển kinh tế, xã hội ở từng địa phương, vùng, miền gắn với tăng cường quốc phòng, an ninh của đất nước; tham gia có hiệu quả xây dựng, phát triển kinh tế-xã hội, tăng cường quốc phòng, an ninh trên các địa bàn chiến lược, vùng sâu, vùng xa, biên giới, biển, đảo, vùng căn cứ cách mạng, đẩy lùi các hủ tục; xây dựng làng, bản văn hóa; cùng đồng bào các dân tộc xây dựng vành đai biên giới, xây dựng “thế trận lòng dân” vững chắc.
Như vậy, lao động sản xuất là một nhiệm vụ chính trị xuyên suốt của QĐND Việt Nam, một nhân tố làm nên nhân cách, phẩm giá Bộ đội Cụ Hồ. Vì thế, những luận điệu đòi “xem lại” chủ trương quân đội làm kinh tế vì cho rằng "sự phối kết giữa quốc phòng với làm kinh tế chỉ tạo ra “quái thai”, là cội nguồn của nhiều vấn nạn"… là không có cơ sở thực tiễn và không thể chấp nhận.
Những “săng-ta chính trị” và thái độ của chúng ta
Vào đêm trước của cuộc Cách mạng Tháng Mười Nga, lãnh tụ V.I.Lênin đã viết bài “Một vụ săng-ta chính trị” trên Báo Người vô sản đăng số 10, ngày 6-9-1917 nhằm đấu tranh chống lại bọn săng-ta chính trị. Đó là bọn chuyên "vu khống, dối trá, ám chỉ, tố cáo và phao tin đồn nhảm". Mục đích của bọn phản động này là: Bịa đặt, dọa dẫm, vu khống Đảng và các lãnh đạo của Đảng. Trong công tác xây dựng Đảng về tư tưởng, bảo vệ Đảng trong những thời khắc khó khăn khi mà các lực lượng đối lập, thù địch bôi nhọ Đảng, chia rẽ Đảng với quần chúng nhân dân, giai cấp công nhân với nông dân và trí thức, V.I.Lênin đã viết: “Chúng ta tin tưởng ở đảng, chúng ta thấy ở đó trí tuệ, danh dự và lương tâm của thời đại chúng ta”. Trước “phút giao thừa” của cuộc cách mạng, quyết tâm “bảo vệ năng lực công tác của đảng ta, bảo vệ các lãnh tụ của đảng”, V.I.Lênin đã kêu gọi toàn thể đảng viên nâng cao nhận thức, cảnh giác trước những âm mưu chia rẽ nội bộ và hãy đoàn kết, siết chặt đội ngũ, tin tưởng vào tư cách của một đảng chân chính cách mạng và bảo vệ nền tảng Chủ nghĩa Mác, bảo vệ các lãnh tụ của Đảng. "Chúng ta hãy kiên quyết vạch mặt bọn săng-ta. Hãy kiên quyết đưa những mối nghi ngờ nhỏ nhất ra trước sự xét xử của những người công nhân giác ngộ, ra trước sự xét xử của đảng chúng ta", V.I.Lênin kêu gọi.
Trong thời đại bùng nổ thông tin hiện nay, các thế lực cơ hội chính trị, thù địch, phản động với nhiều “mưu ma chước quỷ” thường xuyên gieo rắc thông tin xấu độc, xuyên tạc tình hình, bôi nhọ các đồng chí lãnh đạo. Trước các loại thông tin bịa đặt như thời gian qua, mỗi chúng ta cần hết sức tỉnh táo, biết phân tích để phân biệt đúng sai. Đồng thời có thái độ kiên quyết đấu tranh, phản bác bằng những thông tin chính thống, công khai, minh bạch. Đó là thái độ, ý thức và trách nhiệm chính trị của mỗi cán bộ, đảng viên, công dân, quân nhân, góp phần đẩy lùi bóng tối thông tin, bảo vệ thanh danh của Đảng, uy tín của quân đội, nhất là khi chúng ta đang tiến hành đại hội đảng các cấp hướng tới Đại hội Đảng bộ Quân đội lần thứ XI và Đại hội XIII của Đảng.


“YÊU NƯỚC ĐÂU CỨ PHẢI LU LOA”



Tôi vừa về đến cổng khu tập thể thì anh Ngọc-nhân viên bảo vệ khu tập thể kéo lại, rồi anh nói một hồi: “Chú ạ, tôi vừa vào mạng phây-búc (Facebook) và thấy mấy cái chú trên trang Việt Tân đang ra rả nói về nào là lòng yêu nước, nào là bảo vệ chủ quyền biển đảo, rồi họ phát lại video cấp phát mũ áo, cấp phát khẩu trang có hình lưỡi bò gạch chéo, hàm ý cổ vũ bảo vệ chủ quyền biển, đảo…

Gớm, hành động của mấy chú này cứ hệt như là đi quảng cáo mặt hàng gì đó. Nghe kỹ hóa ra họ đang quảng cáo cái gọi là “lòng yêu nước” của họ. Tôi là rất không đồng tình với cái cách làm như thế. Thời kháng chiến, chúng tôi ra trận mà có ai hô hào, ai xướng lên là "tôi yêu nước", "tôi đi đánh giặc đây". Thuở ấy Đảng gọi, chính quyền gọi là chúng tôi lên đường, cầm súng xông pha trong chiến trường, khó khăn, gian khổ, hy sinh không nề hà... Còn bây giờ, trong thời bình thế này, anh yêu nước thì làm những việc ích nước, lợi dân, không làm được thì anh chấp hành pháp luật cho tốt vào. Thế cũng là yêu nước. Yêu nước đâu cứ phải lu loa, cứ phải gào lên kiểu “Tôi đang yêu nước đây” như mấy chú trên cái trang Việt Tân chú nhỉ?”.
Chờ cho anh “hạ hỏa”, tôi mới nhẹ nhàng: “Anh nói rất đúng. Người dân Việt Nam chúng ta có ai mà không yêu Tổ quốc, không yêu quê hương đất nước. Đấy là nơi mình sinh ra, lớn lên kia mà. Nói xa hơn nữa, đó còn là nơi có dòng giống tổ tiên, có tinh thần dân tộc ăn sâu, bén rễ vào tâm hồn chúng ta, rồi hình thành nên tính cách, khí khái của người Việt Nam. Thế nhưng anh cũng thông cảm, vì hiện nay còn một bộ phận, nhỏ thôi, có vẻ như luôn bất mãn với chế độ. Họ thường muốn khuếch trương “cái tôi” của mình trước xã hội. Họ không hài lòng ngay với cả những điều tốt đẹp của đất nước. Đấy, chẳng hạn như họ quyên góp được mấy cái khẩu trang phát cho người dân để chống dịch Covid-19 thì cũng dứt khoát phải in hình cái “đường lưỡi bò” gạch chéo vào cái khẩu trang để mang hàm ý này nọ. Nói thật với anh, những người tâm tính thẳng ngay, đeo cái khẩu trang ấy vào miệng vừa thấy thiếu thẩm mỹ, lại vừa thấy như mình bị ai đó lợi dụng. Còn những người hô hào bảo vệ biển đảo, bảo vệ Tổ quốc, rồi lợi dụng thông tin mạng để xúi giục nhân dân tụ tập, tuần hành v.v.. ngẫm lại, chưa thấy họ làm được việc gì tốt để yên dân, an dân, phát triển kinh tế xã hội, chấn hưng văn hóa... Rặt là những lời hô hào suông, những hành động ngược đời, hòng tạo ra làn sóng khuấy động dư luận, khuấy động sự yên ả, thanh bình trong cuộc sống của nhân dân. Dân ta gọi những người đó là “cơ hội chính trị” anh ạ!”.
“Chú nói thế tôi càng hiểu thêm tâm tính của những người này. Thế nên bản thân mình cũng phải cảnh giác, kẻo sơ suất là họ lợi dụng mình ngay ấy chú nhỉ?”. “Vâng, bác cứ tích cực đọc, nghe thông tin trên các phương tiện truyền thông chính thống. Mọi vấn đề bây giờ đều được cung cấp dữ liệu khá đầy đủ trên đó. Hơn nữa với bản lĩnh của một cựu quân nhân đã từng trải qua chiến tranh như bác thì chắc chắn sẽ nhận rõ cái “đuôi con cáo” từ nhóm người lợi dụng truyền thông để mưu đồ chính trị...”.
Đó là câu chuyện giữa tôi với anh Nguyễn Văn Ngọc, nhân viên bảo vệ nhà B10, Khu tập thể Ngân hàng Nhà nước Việt Nam trên phố Láng Hạ (Hà Nội). Tôi thấy đáng tham khảo nên ghi lại để tỏ bày cùng bạn đọc.

NHỮNG TIẾNG GÀO THÉT LẠC LÕNG



Những ngày gần đây, trên mạng xã hội xuất hiện cái gọi là phim tài liệu mang tên “Việt Nam: Tiếng gào thét từ bên trong”. Với cách dàn dựng ngụy tạo, xảo trá, phim có cái nhìn hết sức sai trái, lệch lạc về tình hình thực tế ở Việt Nam. Đó quả là những tiếng gào thét lạc lõng.
Cắt cúp hình ảnh, ghán ghép những ý kiến bất đồng nhằm bóp méo sự thật
Không phải làm phim chuyên nghiệp, nhưng người được tung hô là “nhà sản xuất phim” là một người nước ngoài từng có những năm tháng ủng hộ cuộc đấu tranh chính nghĩa của nhân dân Việt Nam chống lại đế quốc Mỹ xâm lược và được mang quốc tịch Việt Nam. Có thể một phần do bị “nhồi nhét tư tưởng” bởi những phần tử phản động, bất đồng chính kiến, cơ hội chính trị, phần khác vì thiếu niềm tin thủy chung trọn vẹn với đất nước từng trân quý mình, nên “nhà sản xuất phim” này ngày càng có những động thái, hành vi đi ngược lại lợi ích của đại đa số người dân Việt Nam và những giá trị tốt đẹp của chế độ mà Đảng, Nhà nước, dân tộc Việt Nam đã và đang thực hiện, hướng tới.
Thật đáng tiếc cho một con người từng có suy nghĩ tiến bộ về đất nước, nhân dân Việt Nam trong những năm tháng kháng chiến, thì nay lại muốn thông qua một phim tự mình sản xuất nhằm xuyên tạc tình hình thực tế ở Việt Nam. Từ đó, "nhà sản xuất phim" này hướng lái dư luận, công chúng có cái nhìn phiến diện, lệch lạc về xã hội Việt Nam hiện nay. Bởi chính người sản xuất phim đã đưa ra cái gọi là thông điệp “Cuốn phim này muốn trao lời cho những con người đang khó sống”, và “Việt Nam: Tiếng gào thét từ bên trong” là tiếng nói của những người bất đồng chính kiến và cả những dân thường cùng cực vô danh”. Trong phim được giới thiệu là “phỏng vấn nhiều nhà trí thức, văn sĩ, nghệ sĩ, luật sư, cũng như những dân oan sống vất vưởng vô gia cư, vì bị nhà nước cướp đất, những nhà lãnh đạo tôn giáo bị bịt miệng, bị khống chế” thực chất là tiếng nói của những thành phần mang nặng tư tưởng chống phá cách mạng Việt Nam từ nhiều năm nay.
Ngay sau khi phim được tung lên mạng xã hội, những đối tượng vốn thâm thù với chế độ tỏ vẻ hỉ hả, hồ hởi ra mặt và không tiếc lời nhận xét “hay, sắc sảo, phản ánh đúng tình hình thực tế ở xã hội Việt Nam hiện nay, nên rất cần cổ vũ cho mọi người cùng xem”. Trên trang gọi là “Đài phát thanh đáp lời sông núi” thì ra sức cổ súy với lời lẽ sặc mùi phản động: “Đây là bộ phim tài liệu vạch trần những thủ đoạn, âm mưu của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nhằm hãm hại những nhà đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền và cho công bằng xã hội ở Việt Nam”. Một người mang danh luật sư sống lâu năm ở hải ngoại, có thể do thiếu thông tin hoặc có cái nhìn thiển cận nên mới “bình loạn” thế này: “Thực ra, tập phim này không mang lại tin tức gì mới về hoàn cảnh đất nước hiện nay. Nhưng cái mới là tập thể những nhân chứng là thành phần khác với những thành phần thông thường. Đó là cái hay của tập phim này. Đất nước Việt Nam vẫn đen tối, nhưng có cơ hội tiến đến tươi sáng hơn nếu chính quyền biết nhận thức ra và sớm nắm lấy cơ hội này”. Còn một đối tượng tự xưng là “nhà báo tự do” ở trong nước lại tỏ ra hoan hỉ khi cho rằng: “Tôi rất thích tựa đề của phim. Nó thể hiện sự dồn nén của những người từng một lòng tin đảng, nhưng sự thật đã làm họ phải nén chặt trong lòng cho đến khi phải thét lên trong phẫn nộ, đau đớn vì đổ vỡ niềm tin và đau đớn cho đất nước”.
Cần phải nói ngay rằng, mang tiếng là phim tài liệu, nhưng cách thức thể hiện thì nghèo nàn, hầu hết hình ảnh được cắt cúp lộ liễu, thô thiển, tua đi tua lại nhiều lần với mưu đồ xảo trá, thâm độc. Trong số hơn 30 đối tượng bày tỏ sự phẫn uất rồi “gào thét từ bên trong” thì nhiều đối tượng xuất hiện với tần suất dày, những lời “gào thét” quanh đi quẩn lại vẫn là bôi nhọ chế độ, phủ nhận tính chính nghĩa cuộc kháng chiến của quân dân ta trong thế kỷ 20, xuyên tạc đường lối đối ngoại của Đảng và Nhà nước ta, thổi phồng một số vấn đề tồn tại của xã hội... và cuối cùng không quên kêu gào đòi xóa bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, ra lời “hiệu triệu” người dân kiên quyết đấu tranh nhằm thay đổi bản chất chế độ XHCN ở Việt Nam.
Những tiếng gào thét ích kỷ, không trong sáng nên lạc lõng
Trong khi toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta đang gồng mình nỗ lực để phòng, chống đại dịch Covid-19 và mọi ngành, mọi cấp đang quyết tâm khắc phục mọi khó khăn để đẩy lùi những thiệt hại, hậu quả do dịch bệnh gây ra đối với nền kinh tế-xã hội của đất nước; thì việc tung lên mạng xã hội phim mang tựa đề đầy tính kích động “Việt Nam: Tiếng gào thét từ bên trong” thực chất là tiếng gào thét lạc lõng, không đúng với thực tế Việt Nam.
Nó lạc lõng vì nội dung phản ánh hoàn toàn sai trái, lệch lạc tình hình chính trị, xã hội ở đất nước Việt Nam; cố tình tung hô, cổ súy cho những nhân vật bất đồng chính kiến có âm mưu chống phá Đảng, Nhà nước và sự nghiệp cách mạng của nhân dân Việt Nam từ nhiều năm qua; cố tình khơi lại, xuyên tạc những hành vi, vụ việc sai trái diễn ra ở Thủ Thiêm, Lộc Hưng, Đồng Tâm; cố tình khoét sâu một số “điểm nóng” từng nhức nhối dư luận xã hội nhằm làm cho một số tổ chức quốc tế hiểu sai bản chất vấn đề thực tế ở Việt Nam.
Họ còn bày tỏ, nhận định về Đảng, chính quyền, cơ quan chức năng và tình hình chính trị-xã hội ở Việt Nam mang tính chất cực đoan, quy chụp, võ đoán, thậm chí đổi trắng thay đen, ăn không nói có, qua đó hòng dựng lên cái gọi là “dư luận tập thể” để phản đối chế độ XHCN, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và sâu xa hơn nhằm kích động các phần tử cơ hội, bất mãn chính trị và những đối tượng tự xưng danh “nhà báo tự do”, “nhà dân chủ”, “nhà đấu tranh nhân quyền” càng có cơ hội để chống phá cách mạng Việt Nam thêm quyết liệt.
Không riêng Việt Nam, mà tất cả quốc gia trên thế giới hiện nay đều ít nhiều phải giải quyết những vấn đề nội bộ của mình. Trong công cuộc đổi mới, xây dựng, bảo vệ và phát triển đất nước, bên cạnh những thuận lợi, thời cơ, Việt Nam cũng phải đối mặt với không ít thách thức, khó khăn do những mặt trái của quá trình toàn cầu hóa. Với một đất nước hơn 96 triệu dân, 54 dân tộc cùng sinh sống, Đảng và Nhà nước Việt Nam đã có nhiều chủ trương, chính sách để phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc, huy động và khơi dậy mọi nguồn lực, mọi tiềm năng để phát triển đất nước. Những thành tựu to lớn về kinh tế-xã hội trong hơn ba thập niên đổi mới vừa qua không chỉ đưa Việt Nam từ một nước nghèo, kém phát triển vươn lên trở thành một nước đang phát triển, mà còn được cộng đồng quốc tế ghi nhận, đánh giá là một trong những nước đi đầu trong thực hiện các mục tiêu phát triển thiên niên kỷ của Liên hợp quốc.
Tất nhiên, trong quá trình xây dựng đất nước, không phải mọi việc, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ, hanh thông như ý muốn, mà cũng có lúc, có nơi, có một bộ phận người trong xã hội chưa cảm nhận và cảm thấy thỏa mãn mọi điều mà chính quyền mang lại cho họ. Trong số đó, có người thấu hiểu, cảm thông, chia sẻ với những khó khăn của đất nước nên vẫn muốn chung vai góp sức giải quyết mọi việc ngày càng diễn ra theo chiều hướng tích cực, khả quan hơn. Cũng có một số người vì thiếu thông tin, thiếu hiểu biết nên có lúc, có nơi có biểu hiện a dua, cổ súy cho những thông tin tiêu cực, hành vi sai trái.
Còn đối với những ai từng sinh ra, lớn lên trên đất Việt và đang được thụ hưởng những thành quả cách mạng, được sống trong môi trường hòa bình nhờ biết bao xương máu của thế hệ cha anh đổ xuống, mà lại có thái độ bạc nghĩa vô ơn với quá khứ, giẫm đạp lên ý chí, niềm tin hiện tại của cả cộng đồng dân tộc và tùy tiện bày tỏ ý kiến xuyên tạc, bôi nhọ tình hình đất nước một cách vô lối, vô liêm sỉ, thì trước sau cũng sẽ bị lịch sử nguyền rủa, tẩy chay!
Thực ra, nếu nói về “cái được” của cái phim-nói đúng hơn là cái clip dài khoảng 2 giờ đồng hồ này, chúng ta càng nhận rõ chân tướng của các thành phần bất đồng chính kiến muốn chống phá sự nghiệp cách mạng của Đảng và nhân dân ta đến cùng. Và chúng ta cần phải khẳng định rằng, hiện nay ở Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo duy nhất đủ tâm đức và tài năng dẫn dắt dân tộc Việt Nam tiến lên phía trước. Thành tựu hơn 30 năm đổi mới đất nước đã được thế giới thừa nhận, tuyệt đại đa số nhân dân Việt Nam cảm thấy tin yêu Đảng và chế độ hiện nay. Những ai đó cố tình tưởng tượng, rêu rao nói xấu Đảng, chế độ, thì đó chỉ là những tiếng gào thét lạc lõng do lầm đường lạc lối, hoặc do không đạt ý đồ cá nhân cơ hội mà sinh ra tiêu cực, quay lưng với Đảng, với nhân dân, tổ quốc mình.

Phó chủ tịch nước Võ Thị Ánh Xuân hội đàm với Thủ tướng Vương Quốc Thụy Điển

Nhận lời mời của Thủ tướng Vương quốc Thụy Điển Ulf Kristersson, từ ngày 10 đến 13-11, Phó chủ tịch nước Võ Thị Ánh Xuân thăm chính thức Vươ...