Một số người nhân danh “nhà dân chủ”, “đấu tranh cho dân chủ” đã tuyên bố tự ứng cử, hô hào phát động các chiến dịch truyền thông trên Internet, kêu gọi ký tên ảo, bỏ phiếu online. Họ tung hô, ủng hộ cho các đối tượng lợi dụng tự do dân chủ, chống phá Nhà nước, đăng ký tự ứng cử nhằm gây nhiễu loạn, phá hoại an ninh, trật tự kỳ bầu cử.
Lợi dụng quyền tự do,
dân chủ trong bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu HĐND các cấp, một số người
nhân danh “nhà dân chủ”, “đấu tranh cho dân chủ” đã tuyên bố tự ứng cử, hô hào
phát động các chiến dịch truyền thông trên Internet, kêu gọi ký tên ảo, bỏ phiếu
online. Họ tung hô, ủng hộ cho các đối tượng lợi dụng tự do dân chủ, chống phá
Nhà nước, đăng ký tự ứng cử nhằm gây nhiễu loạn, phá hoại an ninh, trật tự kỳ bầu
cử.
Để thực hiện âm mưu, ý
đồ lợi dụng quyền tự ứng cử, thủ đoạn của họ là:
Xây dựng trang mạng
(facebook, fanpage, blog…) công khai vận động ứng cử đại biểu Quốc hội, đại biểu
HĐND các cấp, đưa tin, hình ảnh, bài viết về những người “tự ứng cử” nhằm tô vẽ,
cổ vũ tinh thần, khuếch trương thanh thế, thu hút sự quan tâm chú ý của dư luận
xã hội. Thành lập nhóm facebook, zalo kín để tập hợp số “tự ứng cử” cùng số đối
tượng chống đối để bàn bạc thực hiện ý đồ.
Trong đó, họ thành lập
“tổ chuyên gia tư vấn” với số đối tượng cầm đầu, cốt cán nhằm xây dựng phương
hướng, thẩm định chương trình hành động của các ứng viên; tư vấn, hỗ trợ ứng cử
viên các hoạt động liên quan tự ứng cử; bàn bạc thành lập “ban hỗ trợ bầu cử”
có nhiệm vụ hỗ trợ những người tự ứng cử về hồ sơ, quay phim, chụp ảnh, đưa
tin, vận động xin kinh phí, tập huấn nâng cao kiến thức, kỹ năng cho các ứng
viên; thống nhất kế hoạch hành động như sẽ bố trí người đến ủng hộ, cổ vũ, động
viên, gây sức ép đòi vào tham dự hội nghị cử tri, quay phim, chụp ảnh đưa lên mạng
Internet. Sau khi nộp hồ sơ tự ứng cử, các đối tượng trực tiếp đi vận động quần
chúng nhân dân nơi cư trú ủng hộ khi tổ chức hội nghị cử tri, tìm cách gặp gỡ
nhân viên ngoại giao các nước để tìm kiếm sự ủng hộ, hậu thuẫn.
Phát động các chiến dịch
truyền thông trên mạng xã hội để kêu gọi ký tên ảo, bỏ phiếu online nhằm tung
hô, ủng hộ cho các đối tượng chống đối tự ứng cử. Để phát động các chiến dịch
truyền thông, họ triệt để khai thác các trang mạng sẵn có, đồng thời thông qua
các trang mạng của các đài phát thanh nước ngoài phỏng vấn, tung hô số đối tượng
tự ứng cử, vu cáo Nhà nước ta tổ chức bầu cử không dân chủ, thiếu minh bạch…
Đặc biệt, các đối tượng
còn lập ra các kênh truyền thông trên nền tảng của mạng xã hội, nhất là kênh
You Tube, hoạt động như một kênh truyền hình để tuyên truyền ca ngợi, cổ vũ,
kêu gọi ký tên ảo, bỏ phiếu online cho các “nhà dân chủ” tự ứng cử. Đưa tin,
bài viết phê phán, xuyên tạc, vu cáo chính quyền, cho rằng Đảng phân biệt đối xử
với những người tự ứng cử; những người “đấu tranh dân chủ” bị đưa ra “đấu tố”,
“chỉ trích”, “hội nghị cử tri mất dân chủ, vi phạm pháp luật”… khi các đối tượng
tự ứng cử mà không nhận được tín nhiệm của nhân dân tại hội nghị cử tri nơi cư
trú.
Ở Việt Nam, quyền bầu cử
và ứng cử là những quyền chính trị cơ bản của công dân được quy định bởi Hiến
pháp và pháp luật. Điều 27, Hiến pháp nước Cộng hòa XHCN Việt Nam năm 2013 nêu
rõ: “Công dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai mươi mốt tuổi
trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, HĐND. Việc thực hiện các quyền này do luật
định”. Thực tế cho thấy, trong kỳ bầu cử Quốc hội khóa XIV năm 2016 đã có 162 hồ
sơ tự ứng cử đại biểu Quốc hội, trong đó đã có những người tự ứng cử trúng cử đại
biểu Quốc hội như trường hợp đại biểu Nguyễn Anh Trí (Hà Nội), đại biểu Phạm
Quang Dũng (Nam Định).
Trong kỳ bầu cử Quốc hội
khóa XV năm 2021, theo báo cáo của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, cả nước có 77 người
tự ứng cử đại biểu Quốc hội tại 24 tỉnh, thành phố. Trong đó Hà Nội có 30 người,
TP Hồ Chí Minh có 16 người. Những con số trên cho thấy, Nhà nước ta luôn tôn trọng
và đảm bảo quyền tự ứng cử trong bầu cử, không có phân biệt giữa người được đề
cử và tự ứng cử.
Vấn đề là người tự ứng
cử phải đảm bảo tiêu chuẩn về phẩm chất, đạo đức, về năng lực, trình độ và uy
tín trong quần chúng. Dù là đề cử hay tự ứng cử thì yêu cầu hiển nhiên khi tham
gia Quốc hội, HĐND là để phục vụ lợi ích quốc gia, dân tộc, vì sự nghiệp xây dựng,
bảo vệ Tổ quốc. Sự thực, các kỳ bầu cử vừa qua là minh chứng bác bỏ những nhận
định cho rằng, bầu cử đại biểu Quốc hội ở Việt Nam là “mất dân chủ”, “không
công bằng”, là sân chơi “độc diễn” của Đảng, không có “cửa” cho những người tự ứng
cử.
Chúng ta cần thấy rằng,
lịch sử các cuộc bầu cử cho thấy, có những người tự nộp hồ sơ ứng cử với động
cơ rất trong sáng, muốn đóng góp sức mình vào cơ quan của Quốc hội và HĐND các
cấp. Và thực tế đã có những người tự ứng cử có đủ phẩm chất, năng lực, được cử
tri tín nhiệm bầu vào Quốc hội, HĐND các cấp.
Tuy nhiên, ở đây cần
phân biệt việc tự ứng cử với mục đích, động cơ trong sáng, tinh thần xây dựng với
việc lợi dụng quyền tự ứng cử để phá rối, gây hại. Thời gian qua, việc một số
người tự xưng là các “nhà đấu tranh cho dân chủ” hô hào, phát động phong trào tự
ứng cử, nộp hồ sơ tự ứng cử đại biểu Quốc hội, đại biểu HĐND các cấp thực chất
chỉ là chiêu trò phá rối, vì động cơ xấu.
Những người này biết rằng,
cơ hội trúng cử đối với họ là không có bởi với bản “lý lịch đen” chống phá Đảng,
Nhà nước, hồ sơ đó đương nhiên không nhận được sự ủng hộ của người dân ngay tại
nơi họ sinh sống chứ chưa nói tới được cử tri bỏ phiếu. Thế nhưng, họ vẫn đăng
ký tự ứng cử, vẫn hô hào ký tên ảo, bỏ phiếu online bởi mục đích thực là để
đánh bóng tên tuổi với mong muốn sẽ trở thành “ngọn cờ” của “phong trào đấu
tranh dân chủ” trong nước, qua đó khuếch trương hình ảnh, để được nhiều người
biết đến.
Khi những người này không được đưa vào danh sách bầu cử hoặc khi được đưa vào danh sách bầu cử nhưng không trúng cử, họ sẽ xem đó là cơ hội để xuyên tạc, vu cáo chính quyền, vu cáo Đảng, Nhà nước với luận điệu kiểu như: “Người tự ứng cử gần như không có cơ hội trở thành đại biểu Quốc hội”, “Đảng Cộng sản Việt Nam độc tài, giả hiệu trong việc tổ chức bầu cử”… Mặt khác, họ sẽ xem đây là “bằng chứng” về sự vi phạm dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam, từ đó kêu gọi quốc tế, Liên hợp quốc lên tiếng can thiệp, giám sát quá trình bầu cử tại Việt Nam. Bởi vậy, chúng ta cần tỉnh táo, cảnh giác để nhận diện và đấu tranh kịp thời.