Bùi Tín không còn là cái tên xa lạ với cộng đồng mạng và nhân dân Việt Nam vì
sự nổi tiếng của Ông ta. Tuy nhiên sự nổi tiếng
đó không phải vì Bùi Tín đức cao, vọng trọng mà lại đến từ tâm địa thâm
độc, thấp hèn của một kẻ lưu vong ngoại quốc. Đọc bài “71 năm Đảng cộng sản cướp chính quyền:
mảnh dư đồ rách nát” của Bùi
Tín trên BlogVOA ngày
23/8/2016 ta thấy nội dung bài viết của Bùi
Tín không có gì mới, vẫn lại là chiêu bài nói xấu, bôi nhọ Đảng…phủ nhận những
thành quả cách mạng với chiêu bài dân chủ…nhân quyền. Ngay đầu đề bài viết đã
thể hiện sự “lố bịch” và sự thiếu hiểu biết về lịch sử. Và đáng buồn thay, một
kẻ hèn nhát, cơ hội ...vì mục đích thấp hèn mà đi phủ nhận chính bản thân mình.
Xin được
có một vài lời để mọi người cùng ngẫm và hiểu rõ hơn sự “lộng
ngôn” của kẻ bội tín, hại nước, hại dân.
1. Bàn về cái mà ông gọi là “71
năm Đảng Cộng sản cướp quyền”
Tôi cảm thấy buồn cười cho bộ mặt “ngây ngô, đạo đức giả” của ông, cớ sao ông lại cố
tình ngu dốt đến mức không hiểu nổi lịch sử dân tộc trong đó có Ông, phải chăng vì tuổi cao nên đã lú lẫn.
Lịch sử dân tộc Việt Nam từ cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX đã
chứng minh, dưới chế độ thuộc địa nửa phong kiến nhân dân ta lầm than
vì mất nước. Đã có nhiều nông dân, sĩ phu yêu nước đứng lên tập hợp
nhân dân khởi nghĩa để giành lại độc lập cho dân tộc nhưng đều bị
thất bại, các cuộc đấu tranh bị dìm trong các bể máu của kẻ thù cướp
nước vì chưa có đường lối cách mạng đúng đắn. Và chỉ đến khi
Nguyễn Ái Quốc - Hồ Chí Minh tìm đến với chủ nghĩa Mác - Lênin, một
học thuyết cách mạng, khoa học, mang đầy tính nhân văn cao cả được Người
truyền bá vào Việt Nam, thổi bùng lên ngọn lửa cách mạng đấu tranh
giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người. Từ đó
nhân dân ta một lòng theo Đảng và Bác Hồ, đoàn kết toàn dân tộc
thành một khối thống nhất, vùng lên đấu tranh giành chính quyền, khai
sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa,
đưa nhân dân lao động thoát khỏi kiếp ngựa trâu, trở thành người làm
chủ thật sự của đất nước. Tiếp đó, Đảng lãnh đạo nhân dân ta kháng
chiến trường kỳ, đấu tranh bảo vệ nền độc lập dân tộc, đánh bại
chủ nghĩa thực dân cũ và mới, đưa dân tộc Việt Nam trở thành dân tộc tiên
phong trong phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc ở thế kỷ XX. Điều
này được nhân dân yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới thừa nhận,
trong đó có cả nhân dân Pháp và Mỹ.
Chẳng lẽ, một Đảng không sợ hy sinh,
gian khổ luôn kiên định mục tiêu, lý tưởng ĐLDT và CNXH, luôn vì tự do hạnh
phúc của nhân dân, luôn đặt lợi ích quốc gia dân tộc lên trên hết lại có thể
được coi là một “đảng cướp quyền”.
Đảng Cộng sản Việt Nam
nắm quyền lãnh đạo là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử dân tộc, đáp ứng nguyện
vọng của nhân dân với khát vọng chân lý “không có gì quý hơn độc lập tự do”.
Tài năng và trí tuệ của Đảng càng làm cho nhân dân Việt Nam yêu mến, đặt trọn
niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng và mong muốn Đảng luôn vững mạnh để chèo lái
con thuyền cách mạng Việt Nam ngày càng tiến lên. Đảng thực sự là đạo đức, là
văn minh
2. Cái mà Ông gọi là “Mảnh dư đồ rách nát”
Ông sống lưu vong đã khá lâu và đã ở
cái tuổi “gần đất xa trời” sao ông không về thăm quê hương để chứng kiến những
thành tựu to lớn về mọi mặt của đời sống xã hội của đất nước trong đó có nơi
“chôn nhau, cắt rốn” của ông để có cái nhìn sáng hơn về Đảng. Để thấy rằng,
cuộc sống ở quê hương giá trị hơn rất nhiều so với thân phận lưu vong trong vai
diễn “thầy bói xem voi” hèn hạ của ông.
Qua 30 năm đổi mới, Việt Nam
đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử trên con đường xây dựng
chủ nghĩa xã hội và bảo vệ Tổ quốc xã hội chủ nghĩa. Nền kinh tế Việt Nam đã đạt tốc
độ tăng trường cao hơn hẳn thời kỳ trước đó, có những năm GDP đạt mức trên
8%/năm. Đặc biệt trong cuộc khủng hoảng kinh tế toàn cầu, nhiều quốc gia tăng
trưởng con số âm thì GDP giai đoạn 2011 - 2015 của Việt Nam vẫn đạt 5,9%/năm,
trong đó năm 2015, GDP đạt 6,68%, được coi là mức cao của khu vực và thế giới.
Đời sống của nhân dân ngày càng được nâng lên, thu nhập bình quân đầu người gần
đạt 2.300 USD và được hưởng nhiều dịch vụ xã hội. Nhiều thành tựu trên các lĩnh
vực giáo dục, y tế, văn hóa được thế giới công nhận, đánh giá cao. Vị thế, vai
trò và uy tín của Việt Nam
được nâng cao trên trường quốc tế.
Không riêng Việt Nam
mà với các quốc gia khác (nhất là với các nước chậm phát triển) thì những tồn
tại, yếu kém xảy ra trong quá trình hội nhập và phát triển là điều khó tránh
khỏi. Là một đất nước có điểm xuất phát thấp lại bị tàn phá nặng nề bởi chiến
tranh thì những thành tựu đạt được hôm nay là một sự nỗ lực to lớn của cả dân
tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng. Những vấn đề Ông nêu ra trong bài viết là những
sự việc cụ thể ở một không gian và thời gian nhất định, không thể lấy những sự
kiện đó để phủ nhận giá trị của “độc lập, tự do” được Đảng và nhân dân xây dựng
suốt 71 năm qua. Mặt khác, những hạn chế tồn tại trên đã và đang được Đảng, Nhà
nước chỉ đạo xử lý triệt để, trong sự đồng tình của nhân dân cả nước và ghi
nhận của cộng đồng quốc tế.
Nhân đây, cũng nói để ông hiểu biết thêm, trên thế giới này hiếm có một
đảng nào lại dũng cảm dám công khai nhận sai lầm, khuyết điểm như Đảng Cộng sản
Việt Nam.
Những sai lầm, khuyết điểm đều được Đảng công khai chỉ ra bằng những nhận định,
đánh giá rất sát thực trong các văn kiện của Đảng và công khai cho nhân dân
biết để nhân dân giám sát, đóng góp ý kiến giúp cán bộ, đảng viên sửa chữa sai
lầm. Lòng dũng cảm đó chính là trách nhiệm thực hành dân chủ của Đảng đối với
xã hội, chứ đâu như ông dựa gió bẻ măng không dám công khai âm mưu thâm độc của
mình. Ông nhìn vào một con sâu để hắt bỏ cả nồi canh, thật là đầu óc quá nhỏ
bé.
Ông cũng phải biêt rằng cái mà ông gọi là “mảnh dư đồ rách nát” ấy là nơi
đã sinh và nuôi dưỡng ông trưởng thành. Thật vô phúc cho đấng sinh thành có
người con như ông. Những người Việt sống lưu vong ở nước ngoài như ông đã không
giúp gì cho nước, cho dân lại tỏ ra tức tối, hậm hực, rồi viết lên blog những
điều xuyên tạc sự thật, kích động chống phá bằng nhiều âm mưu, thủ đoạn đen
tối, qua đó hy vọng làm thay đổi sự thật về Đảng Cộng sản Việt Nam thì thật là
trò đùa rẻ tiền, lấy trứng chọi đá mà thôi.
3. Thật lố bịch khi ông cho rằng Đảng, Nhà nước đã “hèn với giặc, ác
với dân”? ông có biết rằng chính ông đang tự lấy tay tát vào mặt mình.
Là một người đã từng “ăn cơm Đảng,
mặc áo dân” được Đảng rèn luyện tu dưỡng, phát triển và trưởng thành. Trong bối
cảnh khó khăn chung của đất nước, lẽ ra với tư cách là đảng viên và ở cơ quan
ngôn luận của Đảng, ông phải toàn tâm, toàn ý đóng góp công sức, trí tuệ để
giúp nước, cứu dân. Vậy mà việc làm “dũng cảm” của ông trước khó khăn đó là
trốn chạy khỏi quê hương để theo đuổi những lợi ích vật chất tầm thường trước
mắt và tỏ lòng “thương dân” bằng những bài tuyên truyền sáo rỗng, phản động.
Ông phải biết rằng Chưa bao giờ trong lịch sử dựng nước và giữ
nước của dân tộc Việt Nam lại có mối quan hệ quốc tế rộng khắp, bình đẳng và
hữu nghị, có môi trường quốc tế hòa bình, ổn định và có vị thế quốc tế vững
vàng, thuận lợi như ngày nay. Từ tình thế bị bao vây, cô lập, Việt Nam đã
"mở rộng quan hệ đối ngoại chưa từng có cả về bề rộng lẫn chiều sâu".
Năm 1954 Việt Nam có quan hệ ngoại giao với 11 nước nhưng hiện con số này tăng
lên 185 nước, thúc đẩy quan hệ kinh tế, thương mại, đầu tư với 224 thị
trường tại tất cả các châu lục, thiết lập quan hệ đối tác chiến lược và
toàn diện với nhiều quốc gia chủ chốt trên thế giới. Lần đầu tiên trong lịch sử
Việt Nam
có quan hệ hợp tác tốt với tất cả các nước lớn, trong đó có 5 nước thành viên
thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc.
Việt Nam và Trung Quốc có mối quan hệ
lâu đời, trải qua nhiều thăng trầm lịch sử. Từ sau khi bình
thường hóa quan hệ (tháng 11-1991), hai nước đã không ngừng củng cố, phát triển
quan hệ chính trị - ngoại giao. Việt Nam và Trung Quốc đã định ra khuôn
khổ hợp tác, từ “láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng
tới tương lai” (năm 1999) đến “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối
tác tốt” (năm 2005) và cuối cùng là “đối tác hợp tác chiến lược toàn diện” (năm
2008). Hai nước đã giải quyết được hai trong ba vấn đề bất đồng quan trọng
liên quan đến biên giới - lãnh thổ: Ký kết Hiệp định biên giới trên đất liền
vào năm 1999 và đã hoàn thành công tác phân giới cắm mốc trên đất liền (năm
2008); ký Hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ (năm 2000); ký Hiệp định
Hợp tác nghề cá ở Vịnh Bắc Bộ (năm 2004)…Hiện nay Việt Nam và Trung Quốc
đang giải quyết mọi vấn đề dựa trên 5 nguyên tắc cùng tồn tại hòa bình; thúc
đẩy hợp tác bình đẳng cùng có lợi; giải quyết những vấn đề tranh chấp thông qua
thương lượng hòa bình; tiến hành quan hệ hai nước không nhằm vào nước thứ ba và
cũng không làm ảnh hưởng đến quan hệ mỗi nước với các nước khác.
Vậy với những số liệu đó trong quan hệ
đối ngoại nói chung trong quan hệ với Trung Quốc nói riêng đã đủ cho ông thấy
vị thế và sự dũng cảm của Đảng, dân tộc Việt Nam chưa. Nếu còn chút lương tâm và
danh dự tôi mong ông an phận và sám hối, đừng nói năng lảm nhảm như một kẻ mất
trí với cái tuổi “gần đất xa trời”. Ông đang “nằm ngửa, nhổ ngược”! Những điều
ông phỉ nhổ lại đang rơi chính vào mặt mình./.
Trần Nam
Bài viết rất sắc sảo, chỉ rõ tâm địa của Bùi Tín. Chúng ta cần thấy rõ điều này và làm cho những kẻ như Bùi Tín thất bại trước sự đoàn kết, quyết tâm của tinh thần dân tộc Việt Nam.
Trả lờiXóaÔng Bùi Tín thì mọi người quá rõ rồi. Là người quân nhân không chiến đấu vì Nhân dân thì còn vì ai được nữa? Thế mà ông lại quay lại chống Nhân dân, phản bội lại Tổ quốc mình...
Trả lờiXóa