Ngày 10/6/2020, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã công bố Báo
cáo Tự do tôn giáo quốc tế năm 2019; trong đó, tiếp tục chỉ trích Việt Nam “đàn
áp” tự do tôn giáo. Vậy đâu là sự thật?
Tự do tôn giáo được xem xét
dưới nhiều góc độ. Dưới góc độ pháp lý, tự do tôn giáo là một khái niệm để chỉ
quyền tự do theo đạo, tự do bỏ đạo, tự do đổi đạo, tự do thể hiện và thực hành
đức tin của mình, tự do trong sinh hoạt tôn giáo, v.v. Đây không chỉ là quyền
của cá nhân tín đồ, chức sắc mà còn là quyền của các tổ chức tôn giáo có tư
cách pháp nhân. Cũng từ phương diện pháp lý cho thấy, ở bất cứ quốc gia nào,
quyền tự do tôn giáo hay bất cứ một quyền dân sự hay chính trị nào khác cũng
đều phải diễn ra trong khuôn khổ pháp luật. Không có tự do vô chính phủ, tự do
vô nguyên tắc, tự do một cách tuyệt đối.
Điều 18 Công ước Quốc tế về
các quyền dân sự và chính trị nêu rõ: “Quyền tự do của cá nhân thể hiện tôn
giáo hay tín ngưỡng của mình chỉ phải chịu các giới hạn chẳng hạn như các giới
hạn được luật pháp quy định và các giới hạn cần thiết để bảo vệ an toàn, trật
tự, sức khỏe xã hội, hay tinh thần hoặc các quyền cơ bản và quyền tự do của
những người khác”. Như vậy, quyền tự do tôn giáo hay bất cứ một quyền nào khác
trên phương diện pháp lý đều bị giới hạn bởi khuôn khổ luật pháp.
Quyền tự do tôn giáo là vấn
đề có tính lịch sử. Nghĩa là nó phụ thuộc vào từng thời điểm lịch sử cụ thể ở
từng quốc gia, gắn với một thể chế chính trị - xã hội và điều kiện kinh tế -
văn hóa - xã hội cụ thể nhất định. Không thể tồn tại một khái niệm quyền tự do
tôn giáo chung chung, trừu tượng mà lại không gắn với một bối cảnh và thực thể
nhất định. Điều này khẳng định rằng, không thể đem giá trị, quan niệm về tự do
tôn giáo ở một quốc gia này để áp dụng hay đo lường, đánh giá mức độ quyền tự
do tôn giáo ở một quốc gia khác. Tất nhiên, trên phương diện khoa học, chúng ta
vẫn có thể đem ra so sánh, phân tích và đối chiếu. Nhưng trên phương diện quan
hệ đối ngoại giữa các quốc gia, các thể chế chính trị bình đẳng, độc lập thì
không thể đem tiêu chuẩn về tự do tôn giáo ở quốc gia này để áp đặt lên một
quốc gia khác và buộc các quốc gia khác phải tuân theo.
Thực tế các tôn giáo ở Việt
Nam hiện nay, cho thấy rất rõ ràng chính sách nhất quán của Nhà nước ta là tôn
trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân; các tôn giáo
đều bình đẳng trước pháp luật. Bất cứ tổ chức hay cá nhân nào cũng không được
phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo hay vi phạm quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo của công dân. Đồng thời, không được lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng,
tôn giáo để phá hoại hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước; kích động bạo lực
hoặc tuyên truyền chiến tranh, tuyên truyền trái với pháp luật, chính sách của
Nhà nước; chia rẽ nhân dân, chia rẽ các dân tộc, chia rẽ tôn giáo; gây rối trật
tự công cộng, xâm hại đến tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự, tài sản của
người khác, cản trở việc thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân; hoạt động mê tín
dị đoan và thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật khác. Đó là chính sách rất
đúng đắn, rõ ràng và nhất quán của Đảng và Nhà nước ta.
Trên thực tế, đời sống tín
ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam hiện nay khá sôi động và đa dạng với nhiều hình thức
sinh hoạt tín ngưỡng tôn giáo khác nhau, nhiều tổ chức tôn giáo và mô hình tổ
chức khác nhau. Các tôn giáo đều tôn trọng lẫn nhau, hoạt động trong khuôn khổ
Hiến pháp và pháp luật; đại bộ phận chức sắc, tín đồ sống phúc âm trong lòng
dân tộc, tốt đời, đẹp đạo. Tín đồ gương mẫu cũng là công dân gương mẫu. Thế
nhưng, một bộ phận nhỏ chức sắc và tín đồ một số tôn giáo lại không nhận ra
thực tế này, với nhiều tham vọng chính trị và bị lôi kéo, kích động của các thế
lực thù địch, dẫn đến có những hành động cực đoan quá khích chống lại chủ
trương, đường lối, của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước về tôn giáo nói
riêng và trên các lĩnh vực nói chung. Họ lợi dụng tôn giáo, quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo để kích động và tiến hành các hoạt động chống chính quyền và
chế độ xã hội chủ nghĩa dưới chiêu bài “đấu tranh cho tự do tôn giáo, dân chủ,
nhân quyền”; liên kết và phụ họa với các thế lực thù địch, các phần tử phản
động, chống đối ở cả trong và ngoài nước để hoạt động chống phá.
Từ thực tiễn nêu trên, cần
có một cái nhìn khách quan và toàn diện rằng, quyền tự do tôn giáo ở Việt Nam
hiện nay luôn được đảm bảo và ngày càng được cải thiện theo xu thế phát triển
của đất nước và của thời đại. Chức sắc và tín đồ các tôn giáo đều được tự do
sinh hoạt, tự do thực hành các lễ nghi tôn giáo, biểu hiện đức tin, được tạo
điều kiện cho mở mang cơ sở vật chất, tu sửa nơi thờ tự, được mở các trường đào
tạo những người hoạt động tôn giáo chuyên nghiệp đáp ứng nhu cầu phát triển của
giáo hội phù hợp với trình độ phát triển của xã hội; được Nhà nước tạo điều
kiện cho mở rộng, phát triển các quan hệ giao lưu quốc tế, v.v. Ở Việt Nam,
không có chuyện kỳ thị, phân biệt đối xử vì lý do tín ngưỡng, tôn giáo hay vi
phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo trong khuôn khổ pháp luật. Dư luận tuyệt
đại đa số chức sắc, tín đồ đều cho rằng, chính sách, pháp luật về tôn giáo của
Nhà nước Việt Nam là đúng, phù hợp, không có cản trở nào trong các hoạt động và
sinh hoạt tôn giáo của họ. Thậm chí, họ còn được chính quyền các cấp rất quan
tâm, thăm hỏi động viên trong các dịp lễ, tết và được tạo điều kiện thuận lợi
trong các hoạt động tôn giáo. Chỉ có một bộ phận rất nhỏ chức sắc, tín đồ một
số tôn giáo và Báo cáo của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ cho rằng, ở Việt Nam người dân
không được hưởng quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo, không có tự do tôn giáo, Nhà
nước ta “đàn áp” tự do tôn giáo! Đây là nhận thức rất sai lệch, mang mục đích
chính trị chứ không phải là tôn giáo thuần túy. Nói cách khác, đây là hoạt động
lợi dụng vấn đề tự do tôn giáo để chống Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Cộng
hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đó mới là sự thật của cái gọi là Việt Nam “đàn
áp” tự do tôn giáo.
Thời gian qua, ở nước ta đã
diễn ra nhiều sự kiện quốc tế quan trọng khẳng định uy tín ngày càng lên cao
của Việt Nam trên bình diện quốc tế, thu hút sự quan tâm của dư luận thế giới.
Đó là ngày 07/6/2019, tại phiên bỏ phiếu chọn Ủy viên không thường trực Hội
đồng Bảo an do Đại hội đồng Liên hợp quốc tổ chức, Việt Nam được bầu với số
phiếu tín nhiệm rất cao (192/193). Ngày 20/6/2019, tại phiên họp của Hội đồng
Nhân quyền Liên hợp quốc tổ chức ở Geneva (Giơ-ne-vơ - Thụy Sĩ), với sự chứng
kiến của đại diện 192 nước thành viên Liên hợp quốc, các tổ chức quốc tế và tổ
chức phi chính phủ, Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc đã thông qua Báo cáo về
tình hình đảm bảo quyền con người tại Việt Nam chu kỳ 2 trong khuôn khổ Cơ chế
rà soát định kỳ phổ quát (UPR), v.v. Các sự kiện này cho thấy, nỗ lực của Đảng,
Nhà nước Việt Nam trong việc chăm lo đời sống người dân, phát triển đất nước
cũng như tích cực cùng nhân loại xây đắp, củng cố hòa bình trong khu vực và
trên thế giới, xây dựng quan hệ bình đẳng cùng có lợi giữa các quốc gia để cùng
phát triển. Từ tinh thần trách nhiệm, thái độ nghiêm túc của Việt Nam trong nỗ
lực tăng cường, tạo điều kiện để nhân dân được thụ hưởng các quyền kinh tế - xã
hội, văn hóa, dân sự, chính trị theo các chuẩn mực quốc tế, nỗ lực hoàn thiện
hệ thống pháp luật và các cơ chế, chủ trương, chính sách, người dân ngày càng
được bảo đảm tốt hơn các quyền và tự do (trong đó, có tự do tín ngưỡng, tôn
giáo), đời sống vật chất, tinh thần từng bước được nâng cao, v.v.
Thế mà, Báo cáo Tự do tôn
giáo quốc tế của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ công bố ngày 10/6 vừa qua lại đưa ra
những thông tin thiếu khách quan, sai lệch, vu cáo Việt Nam “đàn áp” tự do tôn
giáo? Thử hỏi, Việt Nam “đàn áp” tự do tôn giáo mà hiện nay có tới 43 tổ chức
thuộc 16 tôn giáo được công nhận tư cách pháp nhân; 60 cơ sở đào tạo tôn giáo
thuộc Phật giáo, Công giáo, Tin lành, Phật giáo Hòa Hảo. Đến năm 2018, có 7.102
tổ chức, cơ sở tôn giáo đang sử dụng tổng diện tích 14.850 ha đất. Hiện có 12
báo, tạp chí liên quan đến tôn giáo, phần lớn các tổ chức tôn giáo đều có
website riêng; trong 5 năm (2015-2019) có hơn 3.000 ấn phẩm tôn giáo được xuất
bản với hơn 10 triệu bản in, hàng triệu đĩa CD, DVD về tôn giáo bằng nhiều ngôn
ngữ. Nhiều hoạt động tôn giáo quốc tế lớn được tổ chức ở Việt Nam, như: Đại lễ
Phật đản VESAK, 500 năm Cải chánh đạo Tin lành, v.v. Điều đáng nói là, tự do
tôn giáo của các dân tộc thiểu số luôn được bảo đảm: năm 2017, Giáo hội Phật
giáo Việt Nam xây dựng Học viện Phật giáo Nam tông Khmer tại Cần Thơ; ở Bình
Phước và Tây Nguyên có 33 tổ chức, hệ phái, nhóm Tin lành đang sinh hoạt tại
304 chi hội và hơn 1.300 điểm nhóm; ở Tây Bắc có 693 điểm nhóm Tin lành, 8 Hội
thánh cơ sở được thành lập; nhiều điểm nhóm của người dân tộc thiểu số theo Hội
thánh Lutheran, Hội Liên hữu Baptist Việt Nam đã đăng ký sinh hoạt tập trung.
Các tổ chức tôn giáo được Nhà nước công nhận và cấp đăng ký hoạt động đã xây
dựng và thực hiện đường hướng hành đạo đậm chất nhân văn tôn giáo và trách
nhiệm với đất nước, dân tộc. Cùng với phát triển về tổ chức, đăng ký hoạt động
cho các tôn giáo đủ điều kiện, số lượng tín đồ và các hoạt động tôn giáo cũng
không ngừng gia tăng. Tính đến tháng 9/2019, Việt Nam có 25,1 triệu tín đồ,
chiếm 27% dân số, 55.710 chức sắc, 145.721 chức việc. Các tổ chức tôn giáo ra
đời một mặt phản ánh sự quan tâm của Nhà nước Việt Nam trong thực hiện nhất
quán quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo; mặt khác, khẳng định Việt Nam không phân
biệt giữa người có hay không có tín ngưỡng, tôn giáo; không phân biệt hay kỳ
thị bất kỳ tôn giáo nào dù nội sinh hay được truyền từ nước ngoài, dù là tôn
giáo đã ổn định lâu dài hay mới được công nhận.
Cùng với đó, các hoạt động
tôn giáo đa dạng, sôi động, diễn ra trên khắp cả nước. Các cơ sở thờ tự của các
tôn giáo khang trang, đời sống của tín đồ ngày càng sung túc. Các ngày lễ
trọng, lễ hội truyền thống của tôn giáo được tổ chức trang nghiêm, thu hút
đông đảo không chỉ tín đồ mà cả quần chúng nhân dân tham gia, như: Lễ Phật đản
của Phật giáo, Lễ Giáng sinh, Lễ Phục sinh của Công giáo và Tin lành, Đại lễ
Vía Đức Chí Tôn, Lễ Thượng ngươn của đạo Cao Đài, v.v. Nhiều cơ sở tôn giáo
được chính quyền quan tâm cấp phép xây dựng, sửa chữa, nâng cấp, cải tạo khang
trang, đáp ứng nhu cầu chính đáng về nơi hành lễ của tín đồ và tổ chức tôn
giáo. Thông qua các hoạt động tôn giáo, hoạt động xã hội, chức sắc, nhà tu
hành, tín đồ các tôn giáo nâng cao ý thức về quyền và nghĩa vụ công dân, phát
huy giá trị đạo đức tôn giáo và đóng góp nguồn lực vào sự nghiệp xây dựng và
bảo vệ đất nước, đấu tranh hiệu quả với các hoạt động lợi dụng tôn giáo chia rẽ
đoàn kết tôn giáo, đoàn kết dân tộc và luận điệu vu cáo Việt Nam vi phạm tự do
tôn giáo.
Thực tế đó cho thấy, sự
thật về cái gọi là Việt Nam “đàn áp” tự do tôn giáo của Báo cáo Tự do tôn giáo
mà Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đưa ra là không có cơ sở và không phù hợp với bước tiến
tích cực trong quan hệ Việt Nam và Hoa Kỳ thời gian qua. Đồng thời, không phù
hợp với nguyên tắc được xác định trong tuyên bố chung về tầm nhìn quan hệ Việt
Nam - Hoa Kỳ công bố năm 2015: “Việc thực hiện tốt, đầy đủ và không ngừng làm
sâu sắc, phong phú thêm quan hệ đối tác toàn diện trên nguyên tắc tôn trọng độc
lập, chủ quyền, thể chế chính trị và không can thiệp vào công việc nội bộ của
nhau là cơ sở để xây dựng lòng tin, tiến tới đưa quan hệ phát triển lên một tầm
cao mới”./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét