An Nhiên
Việt Nam là quốc gia đa dân tộc, tôn giáo. Trong suốt quá
trình lãnh đạo đất nước, Đảng Cộng
sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn nhất quán chính
sách tôn trọng và bảo vệ các quyền tự do cơ bản của con người, trong đó có quyền
tự do tín ngưỡng, tôn giáo. Tuy nhiên, trong giai đoạn hiện nay, các thế lực
thù địch và các đối tượng xấu luôn muốn lợi dụng vấn đề tự do tín ngưỡng tôn giáo để kích động, chống
phá nhà nước ta.
Ngay từ ngày mới thành lập nước, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký
Sắc lệnh 234-SL, ngày 14-6-1955, trong
điều 1 của Sắc lệnh đã khẳng định: “Chính phủ bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng và tự do thờ cúng của nhân
dân. Không ai được xâm phạm đến quyền tự do ấy. Mọi người Việt Nam đều có quyền
tự do theo một tôn giáo hoặc không theo một tôn giáo nào Và Khi truyền bá tôn
giáo, các nhà tu hành có nhiệm vụ giáo dục cho các tín đồ lòng yêu nước, nghĩa
vụ của người công dân, ý thức tôn trọng chính quyền nhân dân và pháp luật của
nước Việt Nam dân chủ cộng hoà.” Ở điều 7 của Sắc lệnh số 234 cũng
khẳng định rằng: “Pháp luật sẽ trừng trị những kẻ nào mượn
danh nghĩa tôn giáo để phá hoại hoà bình, thống nhất, độc lập, dân chủ, tuyên
truyền chiến tranh, phá hoại đoàn kết, ngăn trở tín đồ làm nghĩa vụ công dân,
xâm phạm đến tự do tín ngưỡng và tự do tư tưởng của người khác, hoặc làm những
việc khác trái pháp luật.”[1]. Ðiều 24 Hiến pháp năm 2013 quy định: “Mọi người có quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các tôn giáo bình đẳng
trước pháp luật. Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo.
Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc lợi dụng tín ngưỡng, tôn
giáo để vi phạm pháp luật”[2].
Thời gian qua, các thế lực thù địch và các đối tượng chống
đối ra sức lợi dụng chiêu bài tự do tôn giáo, tín ngưỡng để tiến hành các hoạt
động gây phương hại đến an ninh, trật tự của nhà nước ta. Các hình thức mà
chúng lợi dụng thường là: lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, lợi dụng sự
mở rộng về dân chủ, nhân quyền của Nhà nước Việt Nam để tiến tới quốc tế hóa vấn
đề tôn giáo, hòng can thiệp vào các vấn đề nội bộ của Việt Nam; thông qua việc
ra các đạo luật, nghị quyết từ ngoài nước để chống phá; tăng sức ép với Việt
Nam qua thể chế hóa các vấn đề về tự do tôn giáo, tín ngưỡng nhạy cảm, vu cáo
Việt Nam vi phạm nhân quyền, vu khống về tự do tôn giáo ở Việt Nam...
Thâm hiểm hơn là chúng lợi dụng những vấn đề nhạy cảm của
xã hội như: vấn đề ô nhiễm môi trường, vấn nạn tham nhũng,… để xúi giục một số
linh mục cực đoan lợi dụng niềm tin tôn giáo, lợi dụng sự nhẹ dạ, cả tin của quần
chúng giáo dân để kích động họ tham gia vào các cuộc khiếu kiện, biểu tình nhằm
thực thi cái gọi là “các quyền tự do tôn giáo”, “quyền con người” nhưng thực chất
là chống phá Đảng, Nhà nước và gây
mất ổn định chính trị ở các địa phương.
Có thể thấy, hiếm một quốc gia nào đa tôn giáo, đa sắc tộc
mà không xảy ra xung đột giữa các tôn giáo như ở Việt Nam. Điều này chứng tỏ những
chủ trương, đường lối, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam về vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo đang đi đúng hướng và đạt hiệu quả tốt.
Tự do tôn giáo và tự do thể hiện tôn giáo là hai vấn đề có
nội hàm hoàn toàn khác nhau. Cũng như mọi hoạt động bình thường khác của xã hội,
tự do tín ngưỡng, tôn giáo đúng nghĩa cần phải được xây dựng trên cơ sở thượng
tôn pháp luật, tôn trọng, bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của người khác, của
xã hội. Sẽ là “phản tự do” nếu lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo đi xâm
hại quyền và lợi ích chính đáng của người khác, làm đảo lộn an ninh chính trị,
trật tự, an toàn xã hội của đất nước. Và mọi hành vi lợi dụng quyền tự do tôn
giáo, tín ngưỡng làm ảnh hưởng đến an ninh, trật tự của đất nước đều phải được
xã hội lên án, pháp luật trừng trị nghiêm minh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét