TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH LÀ CHỦ NGHĨA MÁC – LÊNIN Ở VIỆT
NAM CHO NÊN Ở VIỆT NAM CHỈ CẦN HỌC TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ MINH LÀ ĐỦ KHÔNG CẦN HỌC CHỦ
NGHĨA MÁC – LÊNIN
Đại Nguyễn
Chủ
nghĩa Mác - Lênin là đỉnh cao của tư tưởng nhân loại; là thế giới quan, phương
pháp luận khoa học và cách mạng, hệ tư tưởng của giai cấp công nhân và nhân dân
lao động, của các đảng cộng sản và công nhân trên toàn thế giới trong đấu tranh
xóa bỏ mọi áp bức, bóc lột, xây dựng chủ nghĩa xã hội. Hồ Chí Minh đi từ chủ
nghĩa yêu nước đến chủ nghĩa Mác - Lênin. Đối với Người, đến với chủ nghĩa Mác
- Lênin cũng có nghĩa là đến với con đường cách mạng vô sản. Từ đây, Người thực
sự tìm thấy con đường cứu nước chân chính, triệt để và được đánh dấu bằng luận điểm
nổi tiếng của Người: “Muốn cứu nước và giải phóng dân tộc, không có con đường
nào khác con đường cách mạng vô sản”[1].
Đến
với chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng của Hồ Chí Minh có bước nhảy vọt lớn: kết
hợp chủ nghĩa yêu nước chân chính với chủ nghĩa quốc tế vô sản, kết hợp dân tộc
với giai cấp, độc lập dân tộc với chủ nghĩa xã hội; nâng chủ nghĩa yêu nước lên
một trình độ mới trên lập trường, quan điểm của chủ nghĩa Mác - Lênin. Trong
suốt cuộc đời hoạt động của mình, Hồ Chí Minh luôn khẳng định: Chủ nghĩa Mác -
Lênin là chủ nghĩa chân chính nhất, khoa học nhất, cách mạng nhất, “muốn cách
mạng thành công, phải đi theo chủ nghĩa Mã Khắc Tư và chủ nghĩa Lênin”. Đối với
Người, chủ nghĩa Mác - Lênin là cơ sở thế giới quan, phương pháp luận khoa học
để giải quyết những vấn đề do thực tiễn đặt ra. Người không bao giờ xa rời chủ
nghĩa Mác - Lênin, Người luôn xem chủ nghĩa Mác – Lênin là cẩm nang thần kỳ, là
ngọn đèn soi sáng, đồng thời với đó là kiên quyết chống chủ nghĩa giáo điều và
chủ nghĩa xét lại.
Như
vậy, chủ nghĩa Mác - Lênin là một nguồn gốc - nguồn gốc chủ yếu nhất, quyết
định đến việc hình thành và phát triển tư tưởng Hồ Chí Minh, là một bộ phận hữu
cơ, nền tảng của tư tưởng Hồ Chí Minh. Không thể đặt tư tưởng Hồ Chí Minh ra
ngoài hệ tư tưởng Mác - Lênin, hay nói cách khác, không thể tách tư tưởng Hồ
Chí Minh khỏi nền tảng của nó là chủ nghĩa Mác - Lênin. Trong nhận thức cũng
như hành động không thể nói tư tưởng Hồ Chí Minh là chủ nghĩa Mác - Lênin ở Việt Nam, từ đó đưa
ra lập luận sai trái rằng ở Việt Nam chỉ cần học tư tưởng Hồ Chí Minh là đủ không cần học chủ
nghĩa Mác – Lênin. Đây là một luận điểm hoàn toàn sai lầm, xuyên tạc bản chất,
nguồn gốc, mục đích là nhằm xóa bỏ mối quan hệ giữa chủ nghĩa Mác – Lênin với
tư tưởng Hồ Chí Minh, tiến tới hạ thấp vai trò của tư tưởng Hồ Chí Minh trong
tương lai gần.
Từ trước đến nay, đặc biệt Văn kiện Đại hội
đại biểu toàn quốc lần thức IX của Đảng cũng đã ghi rõ: Tư tưởng Hồ Chí Minh là
kết quả sự vận dụng và phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin vào điều kiện
cụ thể của nước ta, kế thừa và phát triển các giá trị truyền thống tốt đẹp của
dân tộc, tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại. Xét về nguồn gốc quyết định, tư
tưởng Hồ Chí Minh bắt nguồn từ chủ nghĩa Mác - Lênin, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin
làm nền tảng, nhưng tư tưởng Hồ Chí Minh cũng là sự kế thừa, phát triển các giá
trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc, nổi bật là chủ nghĩa yêu nước, tinh thần
đoàn kết dân tộc và tiếp thu tinh hoa văn hóa nhân loại, cả phương Đông và
phương Tây. Và cũng chính Hồ Chí Minh đã từng tỏ rõ thái độ của mình đối với
việc học tập, tiếp thu những giá trị của các học thuyết trong lịch sử. Người
nói: “Học thuyết Khổng Tử có ưu điểm là sự tu dưỡng đạo đức cá nhân. Tôn giáo
Giêsu có ưu điểm là lòng nhân ái cao cả. Chủ nghĩa Mác có ưu điểm là
phương pháp làm việc biện chứng. Chủ nghĩa Tôn Dật Tiên có ưu điểm là chính
sách của nó phù hợp với điều kiện nước ta. Khổng Tử, Giê-su, C. Mác, Tôn
Dật Tiên chẳng phải đã có những điểm chung đó sao? Họ đều muốn “mưu hạnh phúc
cho loài người, mưu hạnh phúc cho xã hội…Tôi cố gắng làm người học trò nhỏ của
các vị ấy”. Điều đó đã minh chứng tư tưởng Hồ Chí Minh là sự chắt lọc, hòa
quyện, kế thừa những giá trị, hạt nhân hợp lý của các học thuyết và Người còn
góp phần bổ sung, phát triển nhiều luận điểm mới, làm cho kho tàng lí luận thêm
phong phú hơn.
Như
vậy, chúng ta có thể khẳng định tư tưởng Hồ Chí Minh nằm trong hệ tư tưởng của
Mác - Lênin, bắt nguồn chủ yếu từ chủ nghĩa Mác - Lênin, nhưng không hoàn toàn
đồng nhất với chủ nghĩa Mác - Lênin, mà là sự tổng hòa, sự kết hợp giữa tinh
hoa văn hóa truyền thống Việt Nam, tinh hoa văn hóa nhân loại phương Đông,
phương Tây, đỉnh cao là chủ nghĩa Mác - Lênin. Do đó, không thể nói tư tưởng Hồ
Chí Minh chính
là chủ nghĩa Mác - Lênin ở Việt Nam.
Ngay
sau khi tiếp cận được với chủ nghĩa Mác – Lênin (1920), trở thành một đảng viên
của Đảng Cộng sản Pháp và của Quốc tế Cộng sản, Hồ Chí Minh đã vạch rõ sự khác
nhau giữa thực tiễn của các nước tư bản phát triển ở châu Âu mà C. Mác, Ph.
Ăngghen và V.I. Lênin đã chỉ ra với thực tiễn Việt Nam - một nước thuộc địa,
nửa phong kiến, nông nghiệp, lạc hậu ở phương Đông. Do đó, theo Hồ Chí Minh cần
phải có sự bổ sung, phát triển chủ nghĩa Mác về cơ sở lịch sử phương Đông.
Trong Báo cáo về Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ gửi Quốc tế Cộng sản, Người viết: “Cuộc
đấu tranh giai cấp không diễn ra giống như ở phương Tây... Dù sao thì cũng
không thể cấm bổ sung “cơ sở lịch sử” của chủ nghĩa Mác bằng cách đưa thêm vào
đó những tư liệu mà Mác ở thời mình không thể có được”[2]. Điều
này đã khẳng định chủ nghĩa Mác – Lênin
không phải bất biến, khuôn mẫu để vận dụng một cách nguyên xi, giáo điều, mà
theo Người cần thiết phải bổ sung những luận điểm mới trên cơ sở thực tiễn, đáp
ứng yêu cầu thực tiễn, phù hợp với hoàn cảnh cụ thể của mỗi nước. Có như vậy
thì mới làm cho chủ nghĩa Mác – Lênin thực sự phát triển và có giá trị ở tầm
cao hơn, sáng tạo hơn gấp nhiều lần.
Chắc
hẳn, chúng ta còn nhớ vào ngày 15 tháng 7 năm 1969, nghĩa là chỉ gần 2 tháng
trước khi Người qua đời, trong bài trả lời phỏng vấn đồng chí Sác lơ Phuốc ni ơ,
phóng viên Báo Nhân đạo (Pháp) về vai trò của Chủ nghĩa Mác-Lênin, Chủ tịch Hồ
Chí Minh đã nói: “Về phần chúng tôi, chính là do cố gắng vận dụng… một cách
sáng tạo, phù hợp với thực tế Việt Nam…mà giành được thắng lợi to lớn…Chúng tôi
giành được thắng lợi đó là do nhiều yếu tố, nhưng cần phải nhấn mạnh rằng…trước
hết là nhờ cái vũ khí không gì thay thế được là Chủ nghĩa Mác-Lênin”[3]. Điều
đó đã minh chứng sát thực nhất cho việc nhận thức, vận dụng, phát triển sáng
tạo chủ nghĩa Mác – Lênin của Hồ Chí Minh ở Việt Nam là hoàn toàn có cơ sở căn
cứ khoa học.
Việc
tiếp thu, vận dụng, phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin của Hồ Chí Minh
là cả quá trình gắn với hoạt động thực tiễn hoạt động cách mạng của Người.
Người nhấn mạnh rằng, việc học tập, vận dụng chủ nghĩa Mác - Lênin, trước hết
phải nắm vững “cái cốt lõi”, “linh hồn sống” của nó là phương pháp biện chứng;
học tập “tinh thần, lập trường, quan điểm và phương pháp của chủ nghĩa Mác - Lênin
để áp dụng lập trường, quan điểm và phương pháp ấy mà giải quyết cho tốt những
vấn đề thực tế trong công tác cách mạng của chúng ta”.
Từ những vấn đề có ý nghĩa phương pháp luận nhất
quán của Hồ Chí Minh đối với chủ nghĩa Mác – Lênin đã thể hiện sâu sắc tư duy
độc lập, tự chủ, vận dụng sáng tạo vào thực tiễn quá trình cách mạng ở Việt nam.
Người đã vận dụng linh hoạt chủ nghĩa Mác - Lênin vào thực tiễn cách mạng Việt
Nam và đã đưa vào nhiều luận điểm mới, góp phần phát triển phong phú chủ nghĩa
Mác – Lênin cho đến tận ngày nay. Vì vậy, cần phải nhận thức đúng các giá trị,
tư tưởng, quan điểm của Người và đấu tranh với quan điển sai trái cho rằng: Tư tưởng Hồ Chí
Minh là chủ
nghĩa Mác - Lênin ở Việt Nam. Đây là một luận điểm hoàn toàn sai lầm, nhằm xóa bỏ
nguồn gốc tư tưởng Hồ Chí Minh, xóa bỏ mối quan hệ biện chứng giữa chủ nghĩa
Mác – Lênin với tư tưởng Hồ Chí Minh, tiến tới hạ thấp vai trò của tư tưởng Hồ
Chí Minh cũng như nền tảng tư tưởng của Đảng ta hiện nay./.
[1] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tâp 1, NXB. CTQG – ST, H.2011,
tr. 9.
[2] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tâp 1, NXB. CTQG – ST, H.2011, tr. 509.
[3] Hồ Chí Minh: Toàn tập, tâp 15, NXB. CTQG – ST, H.2011, tr. 589 -590.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét