CƠ SỞ LÝ LUẬN CỦA CHỦ NGHĨA ĐA NGUYÊN
Việt Giang
Cơ
sở lý luận cho việc thực hiện đa nguyên, đa đảng chính là chủ nghĩa đa nguyên
và đây là một học thuyết phi mácxít. Chủ nghĩa đa nguyên là một trường phái triết
học xã hội tư sản do nhà triết học Đức Chiristian Wolff (1679-1754) đề xuất vào
đầu thế kỷ XVIII. Thế giới quan của chủ nghĩa đa nguyên phủ nhận tính thống nhất
của thế giới, cho thế giới là kết hợp các nguyên thể, các yếu tố, cường điệu,
thổi phồng cái riêng. Chủ nghĩa đa nguyên ít thiên về thế giới quan mà chủ yếu
gắn với những vấn đề xã hội. Chủ nghĩa đa nguyên lấy xã hội tư sản trên chế độ
tư hữu làm mẫu, họ cho rằng xã hội luôn được chia nhỏ thành cơ số các cá thể,
nhóm, tầng lớp, tập đoàn, phân biệt bằng tài sản, thu nhập, tín ngưỡng, tôn
giáo, đảng phái, nghề nghiệp, che đậy tính đối kháng trong quan hệ xã hội và đặc
biệt phủ nhận phân chia xã hội thành giai cấp, phủ nhận đấu tranh giai cấp.
Chủ
nghĩa đa nguyên chủ trương xây dựng một cơ chế quản lý xã hội theo nguyên tắc đa lực lượng, đa đảng phái và
các tổ chức đảng phái này quan hệ với nhau theo nguyên tắc hiệp thương. Quan điểm
này của chủ nghĩa đa nguyên nếu được áp dụng vào chủ nghĩa xã hội sẽ đẫn tới
nguy cơ phủ định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, hạ thấp đảng thành một tổ
chức xã hội bình thường. Nó đối lập hoàn toàn với lý luận đảng kiểu mới của chủ
nghĩa Mác - Lênin.
Có
thể thấy rằng, chủ nghĩa đa nguyên là sản phẩm của giai cấp tư sản với thế giới
quan phi khoa học, trái với chủ nghĩa Mác - Lênin. Nó là một trong những công cụ
lý luận cho sự tồn tại của chiến lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù
địch. Chính vì bản chất chính trị thù địch của chủ nghĩa đa nguyên như thế nếu
chúng ta chấp nhận thứ học thuyết này, chấp nhận đa nguyên, đa đảng thì chẳng
khác nào một sự thỏa hiệp với giai cấp tư sản trên lĩnh vực tư tưởng. Mà thỏa
hiệp trên lĩnh vực tư tưởng là một sai lầm nghiêm trọng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét